🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2493: Cô cảm thấy khó hiếu

Tay cầm chăn của Lục u khựng lại, một lát sau cô mới mỉm cười: “Anh có thể lấy Từ Chiêm Nhu ra làm bia đỡ mà!”

Cô cảm thấy khó hiếu.

Trương Sùng Quang tuy mời Chương Bách Ngôn, thế mà không đưa thêm một tấm thiệp mời, dù gì cũng là đổi tác quan trọng không phải sao!

Cò nói xong liền kéo chăn lên, nhắm mắt chuẩn bị ngủ.

Bởi vì cô không định, cũng không muốn nói lời nào với Chương Bách Ngôn nữa, giữa bọn họ sớm đã kết thúc, không còn gì đáng nói, cồ cũng không muốn rước lấy phiền toái hay nghe anh châm chọc mỉa mai.

Lục u nhắm mắt.

Máy bay bắt đầu cất cánh, có chút rung lắc… Chương Bách Ngôn không thể đọc được nữa đành phải đặt quyến tạp chí xuống, lẳng lặng nhìn người bên cạnh.

Chỗ ngồi của họ liền nhau, cách không đến bốn mươi cm.

Đây có lẽ là khoảng cách gần nhất của bọn họ trong những năm gần đây. Suốt mấy giờ đồng

hồ này, bọn họ sẽ luôn ngồi cạnh nhau.

Lục u không trang điếm, mặt bị mái tóc đen dài che khuất, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt trắng như tuyết.

Môi hồng răng trắng, mặt mày như họa.

Cánh tay mảnh khảnh trắng nõn, trông rất mê người… ít nhất khiến Chương Bách Ngôn vừa nhìn đến liền nhớ tới cảnh tượng trong căn nhà nhỏ đêm đó, chính cánh tay này đã vòng qua cổ anh, bọn họ hơi thở cận kề, trong căn phòng vang lên những tiếng rên rỉ ướt át.

Ngồi ngắm cô một lúc rồi anh đột nhiên quay đầu đi, không nhìn nữa.

Máy bay lúc này đã ổn định, không còn rung lắc nữa, Lục u ban đầu chỉ giả bộ ngủ nhưng một lát sau cô thật sự ngủ quên mâ’t…Tiếp viên hàng không đến đưa đồ uổng, Chương Bách Ngôn nhìn Lục u một cái rồi lạnh nhạt nói: “Không cần.”

Tiếp viên hàng không lập tức đấy xe rời đi.

Chương Bách Ngôn dựa vào ghế ngồi.

Anh không định ngủ nên đã gọi một ly cà phê, uống xong thì tiếp tục nằm xuống, ánh mắt lại dừng trên mặt Lục u… mãi cô vẫn chưa tỉnh, vẫn ngủ như heo giống khi trước.

Đồ vô tâm!

Chương Bách Ngôn cầm tạp chí lên che đậy

mặt…

Mấy giờ sau, máy bay bình an hạ cánh.

Đến khi Lục u mở mắt, vị trí bên cạnh đã trống không, chắc Chương Bách Ngôn cũng không muốn thấy cô nên đã xuống máy bay trước, Lục u không để bụng, cô yên lặng lấy hành lý xuống rồi đi theo người nhà đến khách sạn.

Hôn lễ được cử hành vào ngày tiếp theo.

Đêm đó, một party độc thân được tố chức, là đề nghị của Hoắc Kiều.

Còn gặp được rất nhiều người quen!

Hoắc Tây với Trương Sùng Quang tất nhiên cũng ở đây, bọn họ rất được hoan nghênh, bị rất nhiều người vây xung quanh… Cũng may da mặt Hoắc Tây rất dày, thế nào cô ấy cũng ứng phó được, Trương Sùng Quang thì càng khỏi bàn, quậy tung trời đất.

Hoắc Kiều chọn chỗ ngồi trong góc, chọn một chai rượu mạnh.

Lục u đè lại chén rượu: “Đổi rượu Cocktail đi, uống cái này dễ say.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...