🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2467: Mờ ảo

Trong xe tối tăm, Hoắc Tây khẽ cười.

Cô vươn ngón tay trắng thon dài lên, khẽ khàng vuốt ve đường gân trên cổ anh, giọng nói cô cũng khàn khàn, thật sự cực kỳ quyến rũ: “Tống Giám đốc Trương ở tuổi này rồi mà vẫn tràn đầy tinh lực.”

Trương Sùng Quang không nói gì, anh cảm nhận được ma lực từ trên ngón tay mảnh mai của cô.

Đến khi không thế chịu đựng được nữa, anh mới nắm lấy tay cô, đưa lên môi cắn nhẹ.

“Hoắc Tây, em toàn học thói xấu.”

Cô là người cầm lái trở về, về đến biệt thự đã gần mười giờ, đèn tầng hai đã tắt.

Chỉ có chiếc đèn ngủ nhỏ dưới sảnh tằng một còn sáng.

Mờ ảo.

Hoắc Tây đậu xe trong sân, tắt máy, cô nghiêng đầu nhìn Trương Sùng Quang, anh ngấng đầu nhìn lên phòng, thấp giọng nói: “Lái vào gara đi.”

Hoắc Tây kinh ngạc, cô hỏi: “Vào gara làm

gì?”

Trương Sùng Quang mở cửa xuống xe.

Anh khom lưng nhìn cô, trong mắt lướt qua một tia khó đoán: “Anh lên lầu lấy chút đồ.”

Hoắc Tây nắm tay lái, khoảng một giây sau liền nhận ra, nếu không nhờ ánh đèn mờ, anh nhất định sẽ thấy mặt cô đỏ lên, cô gật đầu lái xe vào gara.

Trong gió đêm, Trương Sùng Quang châm điếu thuốc, đạp lên bóng đêm bước lên lầu.

Đến phòng ngủ chính tầng hai.

Đấy cửa vào, căn phòng ấm áp, đúng như anh nghĩ, Tiếu Hoắc Tinh đang ngủ ngon lành trên giường, có lẽ mới được người giúp việc dỗ đi ngủ.

Trương Sùng Quang bước đến, cúi xuống hôn cô bé, cái chạm mềm mại khiến trái tim anh mềm nhũn.

Sau một lúc lâu, anh nhẹ nhàng mở ngăn kéo tủ đầu giường ra, lấy cái lọ nhỏ kia rồi xuống lầu. Lúc vào gara, Hoắc Tây đang ngồi trên xe nghịch điện thoại, Trương Sùng Quang gõ cửa xe: “Xuống ghế sau.”

Hoắc Tây hạ kính xuống: “Sao lâu thế?”

Anh không nói gì, chỉ mở cửa xe kéo cô ra nhét vào ghế sau, động tác liền mạch lưu loát… Ghế sau xe không mấy rộng rãi, thật ra không thể

phát huy tốt, nhưng Trương Sùng Quang cũng bất chấp.

Anh gấp gáp đến mức không thèm cởi quần áo, cứ thế nhẹ nhàng muốn cô.

Trong bóng đêm, hơi thở dồn dập.

Anh cắn môi cô, chạm mũi lên đầu mũi cô, nhìn thẳng vào mắt cô.

Trương Sùng Quang kích động, vừa hôn vừa yêu thương cô, thật ra anh có thế cảm nhận được Hoắc Tây không có cảm giác, nhưng cô vẫn ôm anh, khi anh chạm vào cô, đôi lúc cô khẽ rên lên… Anh liền không quan tâm bản thân nữa, chỉ vì niềm vui nhỏ của cô.

Cuối cùng, anh vẫn không nhịn được.

Kiềm chế lại kiềm chế, đế không quá thô bạo… Hoắc Tây nhẹ cắn lên vai anh, có lẽ không chịu được, cô ngẩng đầu hòn anh.

Triền miên xong, đã là nửa tiếng sau.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...