Anh ta nghĩ, nếu lúc đó Lục u và anh ta không chia tay.
Có lẽ anh ta có thể được cứu rỗi, sẽ không giống với bây giờ, trong đầu chỉ toàn nghĩ về việc kinh doanh, sinh ý mà không đế ý đến cuộc sổng.
Ánh sáng duy nhất trong cuộc đời anh ta…
Cứ như vậy, rời bỏ anh ta mất rồi!
Lúc này, cửa xe mở ra, giọng nói của Từ Chiêm Nhu vang lên: “Anh Chương, tôi đã xong.”
Giây tiếp theo, cô ta nhìn thấy bức ảnh.
Bầu không khí bổng trở nên bất thường, Từ Chiêm Nhu đang định nói gì đó thì Chương Bách Ngôn đã cất ảnh đi, lạnh nhạt nói: “Cô ngồi ở phía trước!”
Cho dù tính tình của Từ chiêm Nhu có tốt đến đâu cũng bị chọc tức.
Nhiều năm qua, cô ta đã đồng hành với Chương Bách Ngôn dốc sức làm việc, nói dễ nghe thì là trợ lý của anh ta nhưng đã bao nhiêu lần khi đi xã giao, cô ta bị người ta chuốc rượu, bị bao nhiêu người nhân cơ hội sờ đùi… Những điều này cô ta đã bao giờ than trách với ai chứ?
Nhưng cuối cùng, Chương Bách Ngôn vẫn nhớ thương Lục u.
Tại sao! Lục u, cô dựa vào cái gì!
Từ Chiêm Nhu không bình tĩnh nổi, cô ta là con gái của phó chủ tịch trung tâm thương mại ở thành phố B, thân phận cũng cao quý, cô ta không thể chấp nhận sự thất bại của mình nên giọng điệu không khỏi hung hãn dọa người: “Chương Bách Ngôn, khi nào anh mới quên được cô ấy?”
Chương Bách Ngôn ngước mắt lên, ánh mắt đó chứa đựng sự uy nghiêm của cấp trên.
Tim Từ Chiêm Nhu đập thình thịch.
Chương Bách Ngôn lên tiếng: “Nếu cô làm ở Bách Ưu không vui thì cô có thể từ chức… Trợ lý Từ, tôi không thích người khác can thiệp vào chuyện riêng tư của tôi.”
Từ Chiêm Nhu không thể nhịn được nữa: “Vừa rồi, anh không phủ nhận chuyện chúng ta sắp đính hôn.”
“Chúng ta sắp đính hôn sao?”
Chương Bách Ngôn nhẹ giọng chế nhạo: “Từ Chiêm Nhu, cô muốn lợi dụng tôi để thỏa mãn hư vinh, tôi muốn lợi dụng cô đế diễn trước mặt Lục u, chúng ta chỉ lợi dụng nhau thôi, không ai vô tội.”
Dưới lầu xảy ra chuyện gì, cô ấy đều nhìn thấy, mỉm cười nói: “Gió của con báy giờ đang bay đi rồi, trông anh ta có vẻ không vui đâu!… Cô gái kia, có phải là bạn gái mới của anh ta không?”
Lục u lấy cà phê rồi nhấp một ngụm.
“Cũng chỉ là bạn học trong quá khứ, quen nhau được vài năm.”
Cô Hồ giả vờ ngạc nhiên: “Vậy thì cô ấy biết các ngươi bên nhau nhỉ? Thế mà còn cạy góc tường người khác, thật không tử tế…”
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?