🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2449: Trở lại biệt thự nhà họ Hoắc

Hoắc Tây ừm một tiếng, hai người sóng vai đi bên nhau, Trương Sùng Quang không buông tay, vẫn ôm lấy vai cô như vậy... Truyền hơi ấm cho cô trong đêm đông này, lúc này, họ dường như đã quay trở lại mối quan hệ ban đầu, anh là anh Sùng Quang luôn chăm sóc cho em trai em gái của mình.

Đèn đường sáng rực, những bông tuyết đang nhảy múa dưới ánh đèn.

Hai hình bóng bị ánh sáng kéo dài thật dài...

Một lúc lâu sau, Hoäc Tây ngẩng đầu lên hỏi: “Chân có đau không?”

Trương Sùng Quang lắc đầu: "Không đau."

Thực ra thì hơi đau, nhưng màn đêm quá êm dịu, con đường này lại yên lặng đến thế... Hết thảy đều vô cùng tốt đẹp, Trương Sùng Quang thậm chí còn bằng lòng đi mãi.

Trở lại biệt thự nhà họ Hoắc.

Người gác cửa vội vàng gọi xe đến đón họ, Trương Sùng Quang nhẹ giọng nói không cần, anh và Hoắc Tây sóng vai nhau đi từ từ về nhà chính, vừa đến cổng lớn đã ngửi thấy mùi thơm của thức ăn.

“Là mùi gà tây, đã mấy năm rồi em không được ăn." Hoắc Tây nói.

Trương Sùng Quang dịu dàng mỉm cười.

Khi họ cùng nhau bước vào nhà chính, những người đang đợi trong nhà đều nở nụ cười đầy ý vị, hai đứa nhỏ cũng rất vui, đặc biệt là Miên Miên, cô bé chạy. tới ôm lấy cánh tay Trương Sùng Quang, vui vẻ gọi một tiếng "Bổ.

Trương Sùng Quang xoa cái đầu nhỏ của cô bé một cái.

Khóe mắt anh liếc thấy Lục U, lại tới ăn cơm chùa rồi.

Trương Sùng Quang nghĩ đến người bạn mới hợp tác gần đây của mình, cười nhạt: "Sao vậy, không chơi Giáng sinh với bạn trai sao?”

Lục U ngước mặt lên nhìn anh với vẻ âm u. Gần đây Công ty Khoa học Kỹ thuật Bách Ưu hợp tác với Trương Sùng. Quang, cô nàng biết chắc hẳn là anh Sùng Quang đã tiếp xúc với không ít người, cho nên lúc này mới trêu chọc cô nàng.

Lục U lấy tạp chí ra đọc, giả vờ như không đếm xỉa tới: “Bây giờ em đang độc thân.”

Trương Sùng Quang lại cười: "Vậy sao? Anh còn tưởng là em và Diệp Bạch hợp nhau lắm chứ, mấy ngày trước Diệp Bạch còn đến nhà chúng ta tặng quà, anh còn tưởng là cầu hôn đấy!"

Lục U ném tạp chí trong tay qua: “Em và lão Bạch là bạn bình thường.”

Lúc này, Hoắc Doãn Tư nhàn nhạt lên tiếng: "Có bạn bình thường nào mà cùng đi ngắm cực quang, cùng đi ngắm bình minh, cùng đi đến bar hay không? Nếu có thì tìm một người cho Hoắc Kiều đi, nó đang cần đấy."

Hoắc Kiều buông súng, lựa chọn im lặng.

Dù sao cũng có Lục Du chăn phía trước rồi.

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Lục Hữu lại cầm một cuốn tạp chí khác lên tùy ý lật xem, hồi lâu sau mới nói: "Chỉ là không có duyên phận, biết sao được giờ."

Trương Sùng Quang không dí cô nàng nữa.

Anh nhắc đến chuyện này chỉ vì lúc bàn chuyện làm ăn, đối tác làm ăn kia của anh luôn nhắc đến Lục U, thậm chí còn ra sức muốn làm thân với anh, xen vào cuộc sống của anh, Trương Sùng Quang cũng không phải kẻ ngốc, anh nhìn ra được Công ty Khoa học Kỹ thuật Bách Ưu không phải muốn hợp tác với mình mà mục đích cuối cùng chính là đến gần Lục U.

Tổng giám đốc Chương trẻ tuổi kia cũng không dễ sống chung.

Trước mắt Trương Sùng Quang chưa giành được một chút lợi ích nào từ trong tay cậu ta.

Anh vẫn đang quan sát.

Dù sao thì Hoắc Tây cũng thương yêu em gái mình, cô nhìn Trương Sùng Quang, nhẹ giọng nói: "Con bé lớn rồi, chuyện của mình có thể tự giải quyết được, anh đừng nói nó nữa."

"Em đau lòng à?”

Giọng Trương Sùng Quang trầm xuống, nghe có vẻ rất dịu dàng, ánh mắt mắt cũng rất chăm chú.

Chốc lát sau, anh lại dịu dàng nói: "Anh biết rồi."

Họ vẫn cứ đứng cạnh nhau, nói chuyện vừa nhẹ nhàng và bình tĩnh, nhìn thế nào cũng thấy mờ ám... Hoắc Minh và Ôn Noãn cuối cùng cũng thấy yên tâm, hai đứa này dù có là giấu giếm đi chăng nữa thì kết cục cũng sẽ không tệ .

Đêm Giáng sinh, Hoắc Minh và Ôn Noãn nhìn nhau cười. Lặng lễ nắm tay nhau.

Đêm nay, hai con gà tây bị ăn sạch sẽ, họ cũng uống không ít rượu Rum, người bình thường không biết uống rượu như Trương Sùng Quang cũng uống một ly...

Đêm khuya vắng người, bầu trời tối đen.

Huo Xi nhìn một lúc lâu, là một hạng mục tốt.

Cô dời ánh mắt nhìn về phía anh, hỏi: “Loại chuyện này sao anh lại thảo luận với em? Trương Sùng Quang, anh là một thương nhân, thật ra thì anh không cần cân nhắc quá nhiều về những chuyện như thế, em nghĩ Tổng giám đốc Chương này cũng không phải là người hành động theo tình cảm."

Trương Sùng Quang nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, không nhịn được lại trêu: 'Luật sư Hoắc phân biệt rõ ràng giữa việc công và việc tư thật đấy! Người đàn ông trẻ tuổi hôm nay, em có bật đèn xanh cho cậu ta hay không?”

Chốc lát sau, giọng Hoắc Tây hơi khàn: “Anh muốn biết à?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...