🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2420: Hoắc Tây mềm mại nằm trên giường

Cho dù thời gian trôi qua đã lâu, vẫn vụn nát.

Đùi trái của anh không có chỗ nào lành lặn, các mảng da thịt giống như được chắp vá lại.

Hoắc Tây nhìn mà muốn khóc.

Trương Sùng Quang nắm chiếc cằm thon của cô, sát lại gần hôn cô, nhẹ nhàng hỏi cô: "Trông đáng sợ lắm đúng không? Nó đi đứng còn không được linh hoạt, đi trên đường thường xuyên bị gọi là thằng què. Bây giờ nó không còn lực nữa, nếu cô muốn phát sinh quan hệ với tôi, cô phải tốn thêm sức lực. Hoắc Tây, ngồi trên một cái chân bị liệt, cô thật sự sẽ có cảm giác sao?”

Hoắc Tây mềm mại nằm trên giường.

Mặc dù anh cởi quần áo của cô, nhưng thật ra hiện tại cả hai không có suy nghĩ gì khác, ngoại trừ đau thương... thì không còn gì cả.

Đáy mắt cô long lanh nước. Cô từng cho rằng cô rất hận Trương Sùng Quang, cả đời này sẽ không bao. giờ khóc vì anh, nhưng thật không ngờ... Hoắc Tây biết, cả đời này của cô đều đã

nằm trong lòng bàn tay anh rồi.

Không phải là sự đồng cảm, nguyên nhân thật sự là gì chính cô cũng không nói rõ được.

Cô đã từng yêu, từng rung động.

Hiện giờ, cảm giác này có lẽ lại đang lặng lế nảy mầm, nhưng không giống với trước đây.

Cô nhấc tay, lòng bàn tay mềm mại đặt lên khuôn mặt anh. Nhìn anh ở khoảng cách gần khiến cô nhận ra anh đã gầy đi rất nhiều, tuy vẫn rất đẹp trai nhưng trên khuôn mặt không còn bao nhiêu thịt..

Thịt kề da, không một kẽ hở.

Hoäc Tây chậm rãi sờ sờ, cô thấp giọng hỏi anh, giọng căng thẳng: "Còn đau không?”

Trương Sùng Quang bắt lấy tay cô.

Anh không nói gì, cũng không đẩy cô ra... Có lẽ là trái tim cô tịch đã lâu, nên cần sự an ủi lúc này.

Anh cần, cô cũng cần.

Anh vuốt ve tay cô, đầy trân trọng, khác hoàn toàn với lúc ban nãy.

Mười ngón tay chậm chạp đan vào nhau, ấn lên giường.

Anh bất ngờ cúi đầu hôn cô... Nụ hôn run rẩy kìm nén, các thớ thịt sau lưng căng chặt. Hoắc Tây hoàn toàn không chống cự anh, khóe mắt cô nhuốm lệ, môi run rẩy dán lên môi anh.

Nụ hôn này tràn ngập hương vị đau lòng.

Anh tiếp tục, là một người đàn ông, cô gái anh yêu đang nằm dưới thân mình, thân thể mềm mại mặc anh muốn làm gì thì làm, không ai có thể ngăn cản.

Anh không tiếp tục nữa, chôn mặt vào cần cổ của cô. Nhẹ nhàng thở dốc ổn định lại tâm trạng.

Một lúc sau, Trương Sùng Quang nỉ non bên tai cô, như đang nói lời tâm tình nhưng lại tràn ngập ý muốn cắt đứt: "Cô thấy đó Hoắc Tây, chúng ta đã như vậy thì tiếp tục thế nào, chữa trị thế nào đây? Quãng đời còn lại nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn, chúng ta đã tổn thương, cũng đã cứu rỗi nhau, dừng lại ở đây nhé... Còn phần tình cảm tôi thiếu cô, thiếu nhà họ Hoäắc, có lẽ một chân đã trả đủ nợ rồi."

Hoắc Tây khế nhắm mắt: "Trương Sùng Quang, quan hệ của chúng ta chỉ có ân tình, chỉ có nợ nần thôi sao?"

"Không phải sao? Còn có gì nữa?"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...