🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2392: Cô ấy thậm chí còn muốn khóc

Địa điếm là câu lạc bộ thương mại cao cấp.

Tổng Giám đốc công ty đối phương là người phương Bắc, cực kỳ hào sảng, ký hợp đồng xong còn muốn uống vài chén rượu nữa.

Thư ký Tần muốn cản, Trương Sùng Quang ngăn lại.

Anh uổng hết hai ly Champagne mà mặt không đối sắc, mỉm cười: “Tống Giám đổc Vương, cơ thế của tôi không tốt, chỉ có thế uổng được từng đó thôi, xin thứ lỗi!”

Tổng Giám đốc Vương cũng uống sạch hai chén rượu trắng, vỗ vai Trương Sùng Quang, nói: “Tôi biết chân của Tổng Giám đốc Trương bất

tiện, nhưng không ngờ Tổng Giám đốc Trương lại hào phóng như vậy, tôi kết người bạn này rồi đấy.”

Sắc mặt thư ký Tân không tốt.

Trương Sùng Quang hơi mỉm cười, nhưng trong lòng đã vỡ nát, đặc biệt là lúc anh ngồi lên xe lăn đế rời đi, Tổng Giám đốc Vương đã say mèm còn phải đấy xe cho anh nữa.

Trương Sùng Quang lịch sự nói lời từ chối.

Tắt điện thoại, mắt thư ký Tần đỏ bừng, cô ấy thấp giọng nói: “Sau này chúng ta không cần hợp tác với loại người đó nữa, không có một tí chừng mực nào.”

Trương Sùng Quang nói mà không tỏ biểu cảm gì: “ông chủ kia nhiều tiền và hống hách nhờ than đá, không có đầu óc, là người dễ bị lừa tiền nhất! Không hợp tác với ông ta chính là tốn thất của chúng ta.”

Thư ký Tân định nói thêm gì đó nhưng Trương Sùng Quang đã ngăn cô ấy lại: “Đừng nhắc lại chuyện này nữa, hợp đồng đã ký rồi.”

Thư ký Tần tỉnh táo lại: “Là tôi vượt quá giới hạn.”

Trương Sùng Quang không trách móc nặng nề, lúc chuẩn bị rời đi, anh bỗng dưng thấy hoắc Tây.

Cò và một người đàn ông đi từ bên ngoài

vào, nhìn là biết đi cùng nhau.

Người đàn ông chưa tới bốn mươi tuổi sở hữu khí chất tao nhã, khuôn mặt cũng không tầm thường, đi với Hoắc Tây cực kỳ xứng đôi… Tim Trương Sùng Quang đập mạnh, chẳng lẽ đây là đổi tượng hẹn hò của Hoắc Tây sao?

Nhanh như vậy…

Ngón tay của anh cuộn tròn lại, sợ Hoắc Tây nhìn thấy mình, anh nói với thư ký Tần: “Đấy tôi sang bên kia đi, tôi muốn…hút một điếu thuốc.”

Thư ký Tần cũng nhìn thấy, môi của cô ấy mấp máy, nhưng một lát sau vẫn đấy cấp trên sang lối đi nhỏ.

Khoảng cách chỉ hơn mười mét mà như nghìn cân.

Cô ấy thậm chí còn muốn khóc.

Trương Sùng Quang lấy một điếu thuốc lá, thật ra anh không thể hút thuốc, vì hút sẽ khiến chân anh đau thêm. Nhưng có những lúc không thế nhịn được, ví dụ như hiện tại, anh cần một điếu thuốc.

Vừa nãy, anh đã thấy Hoắc Tây ở bên người khác.

Cảm giác tự ti dâng lên cực điếm.

Trương Sùng Quang từng là kẻ kiêu ngạo tới nhường nào, nhưng bây giờ lại trốn tránh như rùa đen rụt đầu trong vỏ, không dám đi ra… Thật đáng cười, lại hoanq vắnq.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...