🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2367: Em tỉnh rồi à?

Trương Sùng Quang chạm tay vào thì phát hiện cô bé quả thật đã tè ra quần, một vùng ấm ướt lớn nặng trình trịch.

Ông bố đặt cô con gái nhỏ vào nôi, khéo léo thay tã cho cô bé, còn rửa sạch và thoa phấn cho cái mông nhỏ.

Tiếu Hoắc Tinh cảm thấy thoải mái, đá chân vui vẻ chờ ăn.

Trương Sùng Quang do dự một chút, ôm con gái nhỏ đặt lên giường lớn. Anh nằm nghiêng, nhẹ nhàng cởi đồ của Hoắc Tây, sợ đánh thức cô nên rất nhẹ tay nhẹ chân.

Phòng ngủ tối om, anh không để ý rằng Hoắc Tây đã thức.

Anh đấy quần áo của cô sang một bên, đặt đứa bé vào lòng cô. Tiếu Hoắc Tinh dựa vào bản năng tìm được chỗ mà bắt đầu mút mạnh, tiếng nuốt nước ừng ực khiến Trương Sùng Quang có hơi mất tự nhiên.

Cho dù đây đã là lần thứ ba anh làm bố rồi.

Trong lúc ăn, Tiểu Hoắc Tinh rên rỉ hai tiếng, Trương Sùng Quang đang định ôm cô bé đối chỗ.

Hoắc Tây khẽ cử động, nhẹ nhàng ôm bé cưng sang bên kia, giọng Trương Sùng Quang

khàn khàn: “Em tỉnh rồi à?”

Cô “ừ” một tiếng, không nói thêm gì nữa.

Trương Sùng Quang đỡ thân thế, yên tĩnh ở bên cạnh…

Sau khi bế Tiếu Hoắc Tinh về nôi, Trương Sùng Quang quay trở lại giường, lòng bàn tay đè vào gối định nằm xuống thì vô tình phát hiện ra gối ướt.

Đôi mắt Trương Sùng Quang nheo lại, Hoắc Tây… khóc?

Anh từ từ nằm xuống, lòng bàn tay dính đầy nước mắt nhẹ nhàng chạm vào mặt cô, sau đó lại lấy ra liếm một cái.

Trong bóng tối, bọn họ không ai có thể nhìn thấy biếu cảm của người kia.

Trương Sùng Quang nói nhỏ: “Có hơi mặn! Hoắc Tây, nói cho anh biết vì sao em khóc. Có phải anh làm chưa tốt điều gì khiến em lại không vui không?”

Hoắc Tây không nói nên lời, chỉ là trong khoảnh khắc ấy, cô rất muốn khóc.

Cô khẽ lắc đầu.

Trong lòng Trương Sùng Quang ươn ướt, không hỏi nữa, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng…

*

Bọn họ cứ tiếp tục chung sống như thế, coi như bọn họ sống chung với nhau cũng không tệ.

Trương Sùng Quang bắt đầu tôn trọng cô.

Tan học, hai đứa là những người đầu tiên về nhà, vừa đặt cặp sách xuống liền chạy lên lầu xem em bé, thỉnh thoảng khi Tiếu Hoắc Tinh thức dậy sẽ đá chân nhỏ và mỉm cười với các anh chị. Song hầu hết thời gian, Tiểu Hoắc Tinh đều an yên mà ngủ.

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, dịu dàng nằm trong chiếc nôi nhỏ màu hồng.

Ngủ thật ngon, lớn lên thật tốt nhé.

Hoắc Tây ở cữ, tuy nhớ Hoắc Minh nhưng không thể ra ngoài hóng gió, phần lớn thời gian Trương Sùng Quang đều dẫn theo hai đứa con của mình đến thăm. Khi pha thuốc bổ cho Hoắc Minh, Hoắc Tây ở lầu hai cũng có thế ngửi thấy mùi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...