🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2327: Duệ Duệ gật đầu

Trương Sùng Quang nghe mà lòng mềm nhũn.

Anh xách hộp đựng thức ăn đi tới, xoa đầu con trai Duệ Duệ… lúc này tiếu Trương Duệ đã tỉnh táo lại, cậu không mềm mại như vừa rồi nữa, cậu bé có hơi lúng túng.

Trương Sùng Quang ngồi xuống chỗ bên cạnh.

Ánh mắt anh lại rơi vào Hoắc Tây, sau đó anh phát hiện Duệ Duệ đang nhìn mình, thế mà người làm cha lại thấy hơi ngượng: “Con muốn ăn sủi cảo nhỉ? Con có ngồi dậy tự ăn được không?”

Duệ Duệ gật đầu.

Giọng Trương Sùng Quang bổng khàn khàn: “Bố bế mẹ sang phòng bên cạnh, ngủ như này không thoải mái.”

Duệ Duệ không nhịn được nói: “Bố nhẹ tay một chút, trong bụng mẹ có em bé đấy.”

Hai mắt Trương Sùng Quang cay cay, cổ họng có một cỗ ngọt tanh bốc lên, anh kìm nén rồi lại kìm nén mới không thất thố trước mặt con trai, anh thấp giọng nói: “Bố biết.”

Hoắc Tây chưa tỉnh, Trương Sùng Quang bế cô lên cô vẫn chưa tỉnh.

Phòng ngủ bên cạnh, tối tăm.

Trương Sùng Quang đặt Hoắc Tây lên chiếc giường mềm mại, chắc là cô cảm thấy thoải mái nên nghiêng người áp mặt lên cái gối màu trắng… Nhìn xuống, cô mặc chiếc váy dài lông cừu, nhìn vào vẫn chưa lộ ra cô mang thai, cô mê người như vậy nằm nghiêng ở đó, đặc biệt phong tình.

Cuối cùng Trương Sùng Quang không thể nhịn được nữa, anh muốn hôn trộm cô một cái lúc cô ngủ.

Anh hôn lên chóp mũi cô.

Ban đầu anh định chạm một cái rồi thôi, nhưng khi chạm vào làn da của cô, thì không thế vãn hồi… môi anh đi xuống nhẹ nhàng mút hôn bờ mòi mềm mại của cô.

Anh không dám kinh động đến cô một tí nào.

Anh bèn hôn nhẹ như thế, thật cẩn thận, giống như đang đối đãi với vật trân quý dề vỡ vậy.

Hoắc Tây tỉnh rồi.

Trong đêm tối, đôi mắt cô đối diện với anh, chắc là cô chưa tỉnh hẳn, lúc cô chưa tỉnh thì giọng cô vẫn còn một chút ngáy ngơ, giống như… giống như lúc trước cô ý loạn tình mê dưới người anh.

Trương Sùng Quang nhìn, trái tim đau đớn.

Anh không dám nhìn vào ánh mắt đó, anh sợ sau khi cô tỉnh, cô sẽ nhìn anh bằng ánh mắt lạnh lùng chán ghét.

Cho nên trước khi cô đấy anh ra, anh khàn giọng nói: “Anh tới đưa sủi cảo!”

Vừa nãy, Trương Sùng Quang đã hôn cô à?

Tiểu Trương Duệ là một cậu bé lịch sự, dù bị ốm đầu óc choáng voáng, cậu bé vần xuống giường đi đánh răng.

Lúc đi ngang qua, cậu bé còn trông thấy bố lén hôn mẹ.

Khi Trương Sùng Quang quay lại, anh phát hiện cậu bé đang nhìn mình chằm chằm, anh vừa mở hộp vừa hỏi: “Sao lại nhìn bố như vậy?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...