🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2326: Có rồi!

Trương Sùng Quang cầm cái áo khoác màu xám để trên sô pha lên, mặc vào rồi đi đến trước mặt Duệ Duệ, anh nhẹ nhàng nói: “Bố đi đây! Sáng mai bố lại vào thăm con.”

Duệ Duệ ốm, cậu bé không nỡ xa bố.

Nhưng trên mặt vẫn là vẻ lạnh lùng, cậu bé chỉ gật đầu.

Khi Trương Sùng Quang đi, anh không kìm được lại nhìn Hoắc Tây một cái… anh cũng không mong Hoắc Tây sẽ tiễn anh, anh chỉ muốn nhìn cô thêm cái nữa, không ngờ trùng hợp là Hoắc Tây cũng nhìn sang đây.

Bổn mắt nhìn nhau, bầu không khí khá là vi diệu.

Hầu kết Trương Sùng Quang hơi trượt trượt, cuối cùng anh vẫn đi ra cửa kéo cửa ra rời đi.

Sau khi anh đi, không ai nói gì.

Sợ Hoắc Tây thương cảm.

Lúc gần tối, Duệ Duệ gần như đã khỏe hẳn, vợ chồng Hoắc Minh cũng yên tâm.

Bọn họ bảo Hoắc Tây về nhà nghỉ ngoi.

Hoắc Tây vâng một tiếng, cô mặc áo khoác vào đang định tạm biệt Duệ Duệ… không ngờ là nhà cũ nhà họ Hoắc gọi tới, bà cụ Hoắc gọi tới bảo với Hoắc Minh là Hoắc chấn Đông có hơi không khỏe, bảo ông về thăm.

Âm lượng điện thoại khá to, Hoắc Tây nghe thấy rồi.

Cô cởi áo ra, rồi nói: “Bổ mẹ, bố mẹ về chăm sóc ông nội đi, con ở lại đây chăm sóc Duệ Duệ.”

Hoắc Minh có điều băn khoăn.

Hoắc Tây biết ông lo cái gì, cô thản nhiên nói: “Con nghĩ chắc anh ta sẽ không làm gì đâu, lần này bọn con đã nói rõ ràng rồi.”

Hoắc Minh nhớ người cha già, đắn đo một hòi ông đồng ý, ông và ôn Noãn đi về trước.

Hoắc Tây ở lại trông tiểu Trương Duệ.

Trẻ nhỏ bị ốm, đến lúc ăn cơm tối, cậu bé khẽ bảo là muốn ăn sủi cảo.

“Con muốn ăn nhân rau hẹ.”

Đang tết lại bị ốm, Hoắc Tây vui lòng thỏa mãn cậu bé, cô gọi cho quản gia ở nhà, bảo ông ấy cho người gói ít sủi cảo rồi mang đến đây, hơn

nữa phải làm nhân rau hẹ.

Quản gia đồng ý luôn.

Nhưng sau khi cúp máy, ông ấy lại gặp khó khăn, tết này người giúp việc nghỉ hết rồi, đi đâu tìm người gói sủi cảo với đi đâu tìm rau hẹ đây!

Quản gia phiền muộn hút một điếu thuốc.

Miên Miên ôm tiểu Quang, cô bé ngấng đầu lên nhìn ông ấy: “Sủi cảo nhân rau hẹ bố gói ngon lắm!”

Quản gia nghĩ thầm: Có rồi!

Cậu chủ Duệ Duệ là cậu bé mà cô chủ sinh cho Trương Sùng Quang, bây giờ nhà họ Hoắc đang chăm sóc… Cái người làm bổ kia không thế không đóng góp chút sức lực nào chứ, bữa sủi cảo này nên để anh lo liệu!

Quản gia đón đầu gió, gọi một cuộc điện thoại.

Bệnh viện, chín rưỡi tối.

Duệ Duệ đợi sủi cảo nhân rau hẹ, đợi đến mức ngủ luôn, cậu gối lên gối đầu ngủ say.

Dù bọn họ đã làm vợ chồng nhiều năm, dù bọn họ lớn lên bên nhau, khuôn mặt cô đã khắc sâu trong đầu anh… giờ phút này Trương Sùng Quang vẫn quên hô hấp.

Anh gần như tham lam nhìn cô chăm chú.

Sợ đánh thức cô.

Lúc này, Duệ Duệ tỉnh, cậu bé mở đôi mắt nhập nhèng nhìn người đàn ông anh tuấn trước mặt, cậu bé tưởng là đang mơ nên lắc lắc đầu, câu bé mềm mai qoi môt tiếnq: “Bố!”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...