🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2306: Hoắc Tây đâu?

Trương Sùng Quang lại quỳ thật lâu, lâu đến mức đầu gối tê fân… Đến lúc chạng vạng tối, quản gia trong biệt thự đi tới tỏ vẻ khó xử: “Anh Trương, anh về đi!”

Trương Sùng Quang hỏi ông ấy: “Hoắc Tây đâu? Tôi muốn gặp cô ấy.”

Quản gia ngừng một chút, nhẹ giọng nói: “Anh vẫn nên về đi!”

Lúc Trương Sùng Quang bước ra khỏi nhà họ Hoắc, bên ngoài trời đã chạng vạng, trông thật thê lương.

Vốn dĩ anh đã đến bên cạnh xe là phải rời đi ngay, nhưng anh vẫn không nhịn được đi đến nơi lúc trước anh và Hoắc Tây trồng cây phong. Cái cây đó đã bị dời đi, bây giờ trên mảnh đất kia đã trồng một vườn uất kim hương.

Vào đông, lá cây đều khô.

Không biết quản gia xuất hiện từ chỗ nào,

nói nhỏ: “Là ý của bà chủ, bây giờ cũng do bà ấy tự tay quản lý.”

Cánh mũi Trương Sùng Quang cảm thấy chua xót.

Anh hỏi: “Dì ôn vẫn khỏe chứ?”

Quản gia nhỏ giọng thở dài: “Sao có thể tốt được, hơn nữa năm nay thật sự xé nát tim gan… Ôi, anh Trương, tôi nói chuyện này với anh làm gì chứ!”

Quản gia lắc đầu rời đi.

Giữa trời chiều, chỉ còn lại một mình Trương Sùng Quang đứng ở nơi đó. Anh chậm rãi ngồi xuống chạm vào lá cây khô héo kia… Anh nghĩ, năm sau nơi đây sẽ lại hoa tươi trải khắp mặt đất.

Nhưng cuối cùng anh không thể đến nhìn ngắm.

Trương Sùng Quang rời đi, lúc đến vội vàng, ngay cả áo khoác cũng không mang… Đế lộ bóng dáng đơn độc cô đơn. Lúc bàn tay nắm lấy cửa xe, gió lạnh rót vào miệng khiến anh không nhịn được ho khan vài tiếng.

Tiếu Trương Duệ đứng phía xa chăm chú nhìn anh.

Bên cạnh cậu bé là Tiếu Quang.

Cũng lâu rồi Trương Sùng Quang không gặp cậu bé, anh rất muốn ôm con, nhưng anh không

biết Duệ Duệ có bằng lòng để anh ôm không. Bố con nhìn nhau một lúc lâu, Duệ Duệ chạy ra, một lát sau Trương Sùng Quang nghe thấy tiếng khóc oa oa của con nít phát ra từ bụi cỏ.

Trương Sùng Quang buông tay nắm cửa xe ra.

Anh chậm rãi đi đến, bước chân rất nhẹ nhưng vẫn khiến Duệ Duệ nhận ra.

Nhóc con kiêu ngạo lập tức lau khô nước mắt, liếc anh một cái rồi dẫn Tiếu Quang đi.

Trương Sùng Quang đứng sau lưng, nhỏ giọng gọi cậu bé.

“Duệ Duệ!”

cực điểm.

Anh bước đến ngồi xốm xuống, ôm lấy Duệ Duệ. Duệ Duệ không chịu, khóc đòi anh buông ra.

Trương Sùng Quang không buông.

Anh ôm thân thế nhỏ bé của Duệ Duệ, ôm rất chặt, không ngừng nói: “Xin lỗi Duệ Duệ, thật sự xin lỗi!”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...