Cô bé thích cha. Cô bé cũng thích cha mẹ ở bên nhau, chăm sóc Miên Miên Duệ Duệ. Có điều,
nếu mẹ không vui thì cô bé cũng không vui.
Hoắc Tây đạp ga, tăng nhanh tốc độ.
Tài xế ở phía sau phát hiện mình mắc mưu, vừa chạy theo vừa gào to bằng ngôn ngữ gì đó. Nhưng mà xe của Hoắc Tây đã sắp ra khỏi cửa biệt thự rồi.
Đúng lúc này, cửa chính khắc hoa thế mà lại từ từ đóng lại.
Vô số ngọn đèn sợi đốt thắp sáng bầu trời, chiếu sáng màn đêm như ban ngày.
Hoắc Tây phanh gấp lại.
Cô ngồi yên bên trong xe, bình tĩnh nhìn ra phía trước. Cô biết mình không đi được nữa… Hóa ra từ đầu đến cuối, Trương Sùng Quang chưa từng tin tưởng cô, anh vẩn luôn đề phòng cô.
Miên Miên bất an hỏi: “Mẹ ơi, chúng ta không đi được hả?”
Hoắc Tây nhắm hờ mắt…
Cô nói với giọng điệu hơi nhẹ nhàng: “Đúng vậy, tạm thời không đi được, có lẽ chúng ta phải tiếp tục ở đây một thời gian nữa.”
Miên Miên mím môi, không lên tiếng. Dù cô bé có nhỏ tuổi đi nữa, cô bé cũng hiểu được một vài phần.
Khoảng hai phút sau, cửa xe bị mở ra.
Hoắc Tây ngước mắt lên nhìn Trương Sùng Quang. Anh mặc bộ đồ tây xa xỉ đứng ở bên ngoài, nhìn cô từ trên cao xuống, ánh mắt dịu dàng lưu luyến… Nhưng cô lại nổi da gà toàn thân. Cô không biết anh sẽ đối xử thế nào với cô.
Hoắc Tây nhẹ giọng nói: “Căn biệt thự này là của anh? Trương Sùng Quang, anh đang chơi The Truman Show đấy hả?”
Bị cô nhìn thấu, Trương Sùng Quang không hề xấu hố chút nào.
Anh đút tay vào trong túi áo, nhìn trang viên to rộng, nhẹ giọng nói: “Anh vốn định dỗ cho em và Miên Miên vui vẻ, nhưng mà hiện giờ… anh nghĩ em hoàn toàn không đế ý đến niềm vui bất ngờ mà anh cho em.”
Hoắc Tây nặng nề hỏi: “Anh muốn làm gì?”
Trương Sùng Quang nhìn chằm chằm vào mắt cô, rồi chợt khom lưng ôm cô ra khỏi xe, sau đó mở cửa xe ghế sau… đế cô ngồi vào bên trong, thong thả ung dung nói: “Bà Trương, em có chắc là mình muốn nói về đề tài không nên nhắc tới với trẻ em ngay trước mặt con không?”
Hoắc Tây biết đêm nay anh sẽ không bỏ qua cho cô.
Cô không muốn rụt rè, ngồi vào ghế sau xe, nhẹ nhàng xoa đầu Miên Miên, kéo Miên Miên nước mắt lưng tròng dựa vào trong lòng ngực
mình.
Trương Sùng Quang nhìn hai mẹ con một lát rồi đóng cửa xe sau lại.
Nữ giúp việc thấy sắc mặt anh khó coi thì vội vàng ôm Miên Miên đi phòng chơi trẻ em… Trương Sùng Quang nhìn theo bóng dáng nữ giúp việc một lát mới thu hồi ánh mắt.
Anh không xử lý Hoắc Tây ngay.
Anh đứng bên ngoài xe, cởi áo khoác tây trang, nhẹ nhàng vặn vẹo cố.
Sau đó, anh châm điếu thuốc lá, hút khoảng nửa điếu với tốc độ rất chậm… Lúc anh dụi tắt điếu thuốc, anh nhìn về phía Hoắc Tây. Cô vẫn luôn nhìn anh, cả người căng chặt.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?