🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2283: Quá ghê tởm!

Hoắc Tây đã gầy đi rất nhiều, trời đang mùa thu, cảnh vật trông càng có vẻ tiêu điều.

Cô ngấng đầu lên nhìn ráng chiều phía chân trời, khép chặt chiếc áo gió màu xanh thẩm đang mặc rồi cất bước đi vào.

Cô tưởng cô sẽ trông thấy một người phụ nữ đầu bù tóc rối.

Cô nghĩ, chắc hẳn Trương Sùng Quang sẽ nhốt cô ta lại làm cô ta phát điên.

Nhưng khi Hoắc Tây trông thấy Tống Vận co quắp trên mặt đất như người tàn tật, cái hình ảnh đập vào thị giác đó ghê tởm đến mức cô phải che miệng ngay lập tức, cô còn không có can đảm nhìn lần hai cơ.

Quá ghê tởm!

Thực sự… quá ghê tởm!

Hoắc Tây bịt miệng chạy ra ngoài, cô ngồi xốm ở góc tường nôn, cô cảm giác mình sắp ói ra mật luôn rồi… cảnh tượng buồn nôn trong căn nhà kho kia cứ hiện lên trong đầu cô.

Người phụ nữ điên thê thảm vặn vẹo, còn có người đàn ông quát tháo nữa.

Hoắc Tây không kìm được lại nôn.

Một bóng người cao gầy xuất hiện sau lưng

cô, bóng dáng anh được ánh tà dương cuối ngày kéo đi, che khuất ánh sáng của cô.

Hoắc Tây chậm rãi quay đầu lại, cô trông thấy Trương Sùng Quang.

Trương Sùng Quang nói: “Anh đã bảo rồi, cô ta sẽ không thể làm ảnh hưởng đến chúng ta nữa.”

Hoắc Tây lau qua miệng, cô yếu đến mức đứng cũng không đứng thẳng được, hai mắt cô ươn ướt… cô không phải thánh mẫu, cô nghĩ dù kết cục của Tống Vận có thảm đến mức nào thì cũng không đủ, vốn dĩ cô cũng muốn trả đũa lại cô ta.

Nhưng mà, tôi tuyệt đối không ngờ sẽ là một cảnh buồn nôn như thế.

Hoắc Tây không nói gì.

Cô chỉ nhìn anh chằm chằm trong ánh trời chiều còn sót lại… lần đầu tiên cô thật sự nhận biết Trương Sùng Quang.

Trương Sùng Quang biết cô đang nghĩ gì.

Anh tiến lên một bước, giọng nói rất khẽ rất khẽ: “Hoắc Tây, có phải em đang sợ anh đúng không? Có phải em đang nghĩ sao anh có thể làm ra chuyện ghê tởm như thế đúng không, em nghĩ rõ ràng chúng ta lớn lên cùng nhau, rõ ràng anh cũng tiếp nhận nền giáo dục giống em và đám

Trương Sùng Quang cô đơn cười một tiếng: “Chắc là do gen!”

Anh nói tiếp: “Hoắc Tây, anh từng nghĩ, nếu năm đó anh không ra nước ngoài thì có lẽ anh sẽ không làm em tổn thương, anh có thế cho em niềm hạnh phúc đơn giản nhất của người phụ nữ, nhưng bây giờ anh nghĩ cho dù khi đó anh không ra nước ngoài, thì cuối cùng anh cũng sẽ làm ra một số chuyện tổn thương em, có lẽ nó là do gen, là số phận… nhưng bây giờ sẽ không như vậy nữa!”

Đi một vòng, thậm chí cô đã ly hôn anh, anh phát hiện anh vẫn không cam tâm.

Anh vẫn muốn cô.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...