Một lúc lâu sau, Trương Sùng Quang nhẹ giọng nói: “Tôi không thích kiểu vậy.”
Thím Ngô cảm thấy anh đúng là khó hiếu, đã không thích rồi mà còn trả giá rất nhiều để bao nuôi, thậm chí khiến cho bà chủ tức điên lên. Chẳng lẽ là anh bao nuôi con gái để tương lai chăm sóc mình bên giường bệnh, thờ cúng đốt nhang sau khi chết?
Miệng đàn ông gạt người quỷ, bà không tin đâu.
Trương Sùng Quang uống một cốc cà phê đen, lên lầu tắm rửa thay đồ, định đi công ty.
Anh đoán sau khi mở cửa, cổ phiếu công ty sẽ giảm mạnh. Hơn nữa, anh đoán rằng Hoắc Doãn Tư và Lục Thước đều sẽ bỏ đá xuống giếng, có khi Cố Ván Phàm cũng sẽ nhúng vào một chân.
Áp lực đến từ vài bên, muốn chỉnh chết anh cũng được.
Trương Sùng Quang từ từ đi xuống lầu. Tài xế và thư ký Tần đang đợi ở bên ngoài. Thư ký Tần rất chuyên nghiệp, vừa đi lên xe vừa báo cáo tình hình: “Đám cổ đông công ty đang rất lo lắng. Bọn họ muốn luật sư Hoắc và anh cùng nhau giải thích.”
Trương Sùng Quang ngồi trên ghế sau.
Trên mặt anh vẫn còn hơi sưng đỏ, dù vậy cũng không làm giảm bớt vẻ đẹp trai của anh. Anh lạnh nhạt nói: “Không có giải thích, Hoắc Tây đã khởi tố ly hôn rồi.”
Thư ký Tần hơi sửng sốt, đoán rằng Tổng Vận đã chọc tới chổ Hoắc Tây.
Cô ấy nhỏ giọng hỏi: “Còn cô Tống thì sao?”
Theo lý mà nói, Tống Vận gây ra phiền phức rất lớn cho mình, Trương Sùng Quang sẽ tự mình đi xử lý cô ta. Nhưng mà hiện nay công ty bận rộn đủ điều, anh thật sự không rảnh đi. Huống chi, anh có chút phản cảm với nhà cô ta.
Anh chống cái trán, nói: “Từ hôm nay trở đi, tôi không muốn nghe bất cứ tin tức nào về cô ta nữa.”
Thư ký Tân hiểu rằng anh muốn đóng băng Tống Vận.
Cô ấy gật đầu: “Tôi biết rồi!”
Tiếp theo, bọn họ nói chuyện công việc, lúc tới công ty thì trực tiếp mở họp khẩn cấp, cuộc họp kéo dài liên tục hơn mười tiếng, đến mười giờ tối mới kết thúc.
Lúc Trương Sùng Quang ra khỏi phòng họp, thư ký Tần nói: “Cô Tổng gọi hơn hai mươi cuộc, cô ta muốn gặp anh.”
Trương Sùng Quang khựng bước.
Hoắc Doãn Tư nói: “Anh Sùng Quang, chúng ta nói chuyện đi!”
Thư ký Tần thấy Hoắc Doãn Tư không có ý tốt, không nhịn được nhìn về phía cấp trên của mình. Trương Sùng Quang đưa văn kiện trong tay mình cho cô ấy, nói: “Được thôi.”
Nửa tiếng sau, trong phòng cho khách Vip, hai người đàn ông nằm trên thảm.
Cái gọi là nói chuyện của Hoắc Doãn Tư chính là đánh cho gần chết mới thôi.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?