🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2240: Mày lập tức lăn về nhà cho cha!

Trương Sùng Quang đứng ngay cửa, yên lặng ngắm nhìn cô.

Trong phòng ăn rộng lớn, chỉ có một mình Hoắc Tây đang ngồi. Cô đang mặc trang phục công sở, màu đen hòa vào ánh sáng mờ ảo, trông có vẻ cô đơn hơn nữa.

Ánh nến chiếu lên khuôn mặt cô, không nhìn thấu chút cảm xúc nào.

Trương Sùng Quang cúi đầu thay giày, nhẹ giọng nói: “Hôm nay vui lắm sao mà ăn tối dưới ánh nến vậy?”

Anh thay dép lên, rất tự nhiên mà đi lên muốn hôn môi cô, lại bị cô né tránh, lạnh nhạt nói: “Chỉ là cảm thấy ánh đèn chói mắt thôi.”

Dứt lời, cô gật đầu với phía đối diện.

Trương Sùng Quang mỉm cười ngồi xuống đổi diện với cô, lấy một cái ly ra, tự mình rót cho mình một ly rượu vang… Dù vậy, hai người đều không uống rượu, cứ bình tĩnh mà đánh giá lẫn nhau.

Một lúc lâu sau, Hoắc Tây rốt cuộc hỏi: “Anh suy xét thế nào rồi?”

Trương Sùng Quang nâng ly nhấp một ngụm rượu vang, cười nói: “Anh nói rồi, hai đứa nhỏ đều

phải theo anh, nếu không thì không cần bàn nữa.”

Hoắc Tây nhìn chằm chằm anh, một lát sau thì cười nhạt: “Anh cần gì phải như thế. Trương Sùng Quang, tôi nghĩ sẽ có nhiều cô gái trẻ muốn sinh con cho anh.”

Trương Sùng Quang giật nảy mình.

Anh nhìn chằm chằm vào Hoắc Tây, rất sợ bỏ qua mỗi một sự thay đổi về cảm xúc của cô… Lời nói của Hoắc Tây khiến anh nhớ đến nụ hòn không mong muốn vào hôm qua.

Có lẽ là vì trả thù, cũng có lẽ là vì áp lực trong hôn nhân, anh đúng là muốn phóng túng một lần.

Nhưng đến giây phút mấu chốt, anh vẫn dừng lại.

Khi ấy trong lòng có chút chán nản, không muốn tiếp tục làm. Vậy thì hiện giờ Hoắc Tây có đế ý đến sự tồn tại của Tổng Vận hay không?

Anh cười nhạo: “Em thật sự nỡ nhường danh phận bà Trương cho người khác hả?”

Hoắc Tây nhìn khuôn mặt ghê tởm của anh, cười khẽ: “Trương Sùng Quang, từ khi tôi sinh ra, liền không hề có loại khả năng tôi gả cho ai vì danh phận, ngược lại là rất nhiều người muốn có danh phận từ chỗ tôi.”

Chuyện đã đến nước này, cô cũng không

thèm để ý đến chuyện chọc vào chỗ đau của anh.

Con ngươi Trương Sùng Quang co rút lại. Anh siết chặt ly rượu đến mức ngón tay trắng bệch, gằn từng chữ: “Bà Trương, em đừng mãi nhấn mạnh rằng anh từng bị nhà họ Hoắc lựa chọn như thế nào.”

Anh chợt khựng lại, nói tiếp: “Anh biết em lấy lịch trình làm việc của anh chỗ thư ký Tân, cũng biết em điều tra xuất xứ căn biệt thự của Tống Vận, nhưng mà chẳng chứng minh được gì cả. Anh và cô ta đều công khai qua lại, căn biệt thự kia cũng là thù lao mà công ty chi trả cho cô ta.”

Hoắc Tây nghe hiếu anh đang cổ ý ghê tởm mình.

người túm lại…

Cô quay đầu liền thấy khuôn mặt đẹp trai nhuốm màu âm trầm của Trương Sùng Quang. Anh gằn từng chữ một: “Em bỏ ý định ly hỏn đi. Anh sẽ về nhà sống.”

Hoắc Táy nhìn chằm chằm anh rất lâu.

Sau đó, cô hất tay anh ra, vẻ mặt như là vừa nghe thấy một chuyện cười rất buồn cười.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...