🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2227: Anh cũng không có gì với cô ta

Ánh đèn sáng rực lại có vẻ bất lực dưới bầu không khí trầm lặng này.

Không biết đã qua bao lâu, mắt Hoắc Tây cũng đau rồi, cô mới thấp giọng rì rầm: "Em và cậu ấy chưa từng phát sinh quan hệt! Trương Sùng Quang, mặc kệ anh có tin hay không, em nói chỉ một lần duy nhất!"

Không phải là giải thích, mà là phải nói rõ khoản này.

Trương Sùng Quang siết chặt nắm tay, anh nói từng chữ một: "Anh cũng không có gì với cô ta."

Hoắc Tây bật cười.

Đôi mắt cô dâng lên nước mắt, cô nhìn Trương Sùng Quang rồi hỏi anh: "Anh với cô ta? Trương Sùng Quang... cô ta là cái thá gì? Bạch Khởi là người ở bên em khi em sinh Miên Miên, cậu ấy giống như em trai ruột của em vậy, còn người phụ nữ tên Tống Vận kia cô ta là ai chứ, cô ta chỉ là một người phụ nữ một lòng muốn bò lên giường anh mà thôi!"

Ánh mắt Trương Sùng Quang lạnh lếo: "Dù là thế, em có để ý không?"

Anh đi tới ép sát, rồi lại một lần nữa vây cô trên giường, hai tay giữ chặt lấy người cô, anh tra hỏi vợ anh: "Em hoàn toàn thờ ơ, thậm chí em còn đợi anh ngoại tình, để em tiện đề nghị ly hôn rồi danh chính ngôn thuận rời khỏi anh! Bây giờ em kích động, chẳng qua là vì anh nhắc đến tiểu tâm can của em... nhưng Hoäc Tây này, ba năm rồi, cậu ta đã chết ba năm rồi, có phải cậu ta nên biến mất khỏi cuộc sống của chúng ta rồi không?”

Hoắc Tây bị anh ghì chặt.

Cổ tay trắng nõn hiện lên một mảng xanh tím, cô muốn giấy ra nhưng đổi lại là sự khống chế mạnh hơn, Trương Sùng Quang của lúc này thật sự có thể nói là thô bạo, anh bắt đầu hôn cô, hôn người người phụ nữ dưới thân bằng sự đau khổ phẫn nộ vì yêu mà không có được.

"Hoắc Tây, nhớ kỹ em là của anh!"

"Em mãi mãi là bà Trương, trong mắt em trong lòng em chỉ được có anh, biết chưa?”

Hoắc Tây không vùng ra được, cô tức giận quay mặt đi: "

m mãi mãi là chính

em! Trương Sùng Quang, em không thuộc về bất kỳ ai, và sẽ càng không thuộc về anh"

"Vậy sao?"

Anh chống người dậy, nhìn cô với ánh mắt giễu cợt, Hoắc Tây nhìn lại anh với nét mặt không chịu khuất phục.

Bọn họ không ai nhường ai.

Dưới ánh nhìn của Hoắc Tây, Trương Sùng Quang dùng một tay kéo khóa váy cô, Hoắc Tây dùng sức tránh đi: "Trương Sùng Quang, anh có biết mình đang làm cái gì không?”

"Anh dám làm vậy, bố em sẽ không tha cho anh."

Xé một cái, chiếc váy rơi xuống sàn, trông nó te tua dưới ánh đèn.

Ánh mắt của Trương Sùng Quang kiêu căng lại hạ lưu, anh hôn quai hàm của cô, chế nhạo: "Ở đây trước đã, dù sao anh cũng sẽ không buông tay emI"

Dưới ánh đèn, hai cơ thể quấn quýt.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...