🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2204: Lúc nhìn thấy măng núi

Anh vừa nói gì? Anh vừa nói mẹ cô tới đây đưa canh gà... Mẹ cô đưa canh gà cho Cố Vân Phàm? Cô không tin!

Cố Vân Phàm biết cô không tin nên bảo cô ăn thử.

Lúc nhìn thấy măng núi, Lý Tư Ỷ liền biết Cố Vân Phàm không nói bậy. Bởi vì măng núi là đặc sản chỗ dì cô, ở nơi khác là không có, hơn nữa lúc về nhà mẹ cô có xách theo hai túi nhỏ.

Tính ra thì có một nửa măng núi trong canh của Cố Vân Phàm.

Cố Vân Phàm thấy cô không lên tiếng thì mỉm cười nói: “Anh bị thương, dì đau lòng anh hơn em nhiều! Tư Ỷ, khi nào em hầm canh gà cho anh ăn?”

Lý Tư Ỷ hừ nhẹ: “Anh cứ chờ đi!”

Cô bày ra vẻ xử lý công việc đứng đắn: “Tư Kỳ đang ở trên lầu hả? Em đi lên lầu dạy con bé? À phải rồi anh Cố, anh muốn con bé học gì?”

Cố Vân Phàm ăn một ngụm canh, trả lời qua loa: “Tiếng Hungary đi, vừa lúc là loại ngôn ngữ mà em mới học vào mấy năm qua.”

Cô đã thể nghiệm sự không biết xấu hổ của anh từ lâu rồi. Cứ hễ để ý đến anh là sẽ bị anh lừa. Cô quay đầu đi lên lầu, không thèm nhìn anh nữa.

Cố Vân Phàm lảng lặng ăn canh, một bát canh bị anh ăn sạch sẽ. Sau đó, anh lau miệng, gọi chị Vương đến, nói: “Tôi cho chị nghỉ phép một tháng, đồng thời cho tất cả người giúp việc và người làm vườn trong biệt thự đều nghỉ phép.”

Chị Vương hoảng sợ: “Ông định làm gì vậy? Ông còn chưa khỏe hẳn, sao có

thể thiếu người chăm sóc được?” Cố Vân Phàm ngại chị ta ngốc.

Anh đi lại ghế sô pha ngồi, tùy ý lật tạp chí, nói: “Ở đây có người chăm sóc

Cả buổi sau chị Vương mới hiểu ra vấn đề. Chị ta vừa khâm phục lại vừa lo lắng: “Cô Lý đồng ý chưa?”

Cố Vân Phàm mỉm cười.

Chị Vương hiểu ngay: “Cô Lý rất dễ mềm lòng. Ông Cố ông cũng lợi hại lắm, người ta nói đẹp trai không bằng chai mặt, ông cứ dây dứa không buông như thế kia thì dù cô Lý có ghét bỏ chuyện ông từng kết hôn, cũng sẽ phải mềm lòng thôi.”

Cố Vân Phàm: Sao lúc trước mình lại lựa chọn một bà cô lải nhải như chị ta vậy chứ?

Chị Vương nhanh nhẹn đi làm theo lời Cố Vân Phàm.

Chưa đến nửa tiếng sau, tổng cộng chín người giúp việc ở trong biệt thự đều đi về hết.

Cô đoán là Cố Vân Phàm không thèm để ý chuyện con gái học được bao. nhiêu, vậy nên cô lười biếng.

Lý Tư Ỷ chơi cùng và ăn bữa tối cùng với Cố Tư Kỳ. Bữa tối do Cố Vân Phàm tự mình bưng lên. Đây là chuyện bình thường, nhưng mà Lý Tư Ỷ lại cảm thấy hơi bối rối: Người giúp việc nhà anh đâu hết rồi?

Cố Vân Phàm bưng hết bữa tối lên liên vào trong thư phòng.

Lý Tư Ỷ chơi với đứa nhỏ đến chín giờ. Cô thấy đến lúc mình nên đi về rồi... Cô đang định nói chuyện với cô bé thì bầu trời tối đen bên ngoài chợt bị cắt ra một đường lớn.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...