🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2203: Lúc anh gọi điện thoại

Cố Vân Phàm cảm thấy vị giác mở rộng ra, rất muốn ăn canh. Có điều, trước khi ăn canh, anh gọi điện thoại cho mẹ của Lý Tư Ỷ để nói cảm ơn.

Lúc anh gọi điện thoại, chị Vương không chịu đi, mà đứng đó há miệng vểnh tai lắng nghe.

Cố Vân Phàm nhìn về phía chị Vương bằng ánh mắt cạn lời.

Điện thoại kết nối, thái độ của bà Lý ở đầu bên kia điện thoại vẫn lạnh nhạt như cũ: “Có chuyện gì không?”

Thái độ của Cố Vân Phàm còn khiêm tốn hơn cả lúc trước, nói với giọng hòa

Măng núi rất tươi, mùa này không dễ mua măng chút nào, lần sau dì dùng củ mài là được rồi.”

Mẹ Lý cười lạnh: “Ăn xong lần này rồi nghĩ đến lần sau hả?”

“Lần trước tôi đã nói rồi, tôi gánh không nổi tiếng gọi dì đâu. Sau này đừng gọi thân thiết như vậy, để người ta hiểu lầm thì không tốt lắm.”

Cố Vân Phàm bị mẹ Lý mỉa mai cũng không bực bội, vẫn cứ cung kính như tắm mình trong gió xuân.

Anh của thời trẻ tuổi rất biết dỗ phụ nữ. Bây giờ anh lớn tuổi rồi, chẳng xa lạ gì việc này, ít nhất là dư để đối phó với mẹ Lý.

Lúc tắt máy, anh được lời hẹn về món canh gà trong lần sau như mong muốn.

Chị Vương ở bên cạnh nghe mà ngây ngẩn cả người. Chị ta không nhịn được nói: “Ngài Cố ghê gớm thật đấy!”

Cố Vân Phàm rũ mắt, cười bất đắc dĩ: “Tư Ỷ không thích tôi như thế!”

Chị Vương phụ họ: người ta ra gì, khiến người ta bị tổn thương nặng nề...”

Chị Vương phụ họa: “Cũng là vì năm xưa ông chỉ lo cho tiền đồ, không coi người ta ra gì, khiến người ta bị tổn thương nặng nề...”

Cố Vân Phàm ngước mắt lên nhìn chị Vương, chị Vương biết mình lỡ lời nên nhanh chân đi ra chỗ khác.

Đúng lúc này, trong sân vang lên tiếng xe ô tô.

Cố Vân Phàm đoán là Lý Tư Ỷ tới rồi. Anh đứng kế bên cửa kính sát đất, vừa lúc thấy dáng vẻ xuống xe của cô.

Ráng màu đầy trời.

Trong ánh hoàng hôn vô tận, cô bước xuống xe, trên người mặc chiếc áo sơ mi lụa cổ cao, bên dưới là chiếc váy dài đến gối, mái tóc đen búi cao, đẹp đến mức khó diễn tả thành lời.

Cô từ khung cảnh hoàng hôn đi về phía anh, thấy anh ở khoảng cách chưa đến mười mét.

Cô hỏi: “Cố Tư Kỳ đâu?”

Cố Vân Phàm nói với vẻ mặt đáng tiếc: “Em thật sự không muốn ăn thử hả?

Đây là món canh mà mẹ em vất vả hầm suốt buổi trưa. Canh hơi nhiều, anh đoán là có thêm cả phần của em?”

Lý Tư Ỷ ngây người.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...