🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2200: Anh bày ra vẻ nói chuyện công việc

Cô bé quyết định, chờ lúc gặp nhau, nhất định phải làm Lý Tư Ỷ thương yêu chính mình mới được.

Xe đỗ dưới lầu phòng làm việc của Lý Tư Ÿ. Ba người ngồi trong xe đợi.

Hôm nay Lý Tư Ỷ tan làm sớm, xuống lầu thì thấy một người cha đơn thân theo đuổi mình tới tận chỗ làm. Anh ta là giáo viên, là giáo viên trẻ tuổi nhất của một trường đại học ở thành phố B, vợ anh ta đã chết trong vụ tai nạn xe cách đây mấy năm.

Anh ta hỏi thăm rồi, hiện nay Lý Tư Ỷ đang độc thân, vậy nên định theo đuổi.

Nhưng anh ta còn chưa kịp nói thì một bóng dáng thon dài chặn hết nắng chiều, một giọng nói vang lên: “Ngại quá, tôi đến đón vợ tôi!”

Người cha trẻ tuổi sửng sốt.

Lý Tư Ỷ cũng ngây người, ngước mắt lên liền thấy ánh mắt sâu thẳm của Cố Vân Phàm. Gô rất tức giận, anh dựa vào cái gì để nói cô là vợ anh chứ?

Thấy Cố Vân Phàm đuổi người đi rồi, cô không hề ngó ngàng gì anh, cứ vậy đi luôn.

Cố Vân Phàm nhanh tay kéo cổ tay cô, thấp giọng nói: “Muốn phủ nhận hả? Vậy là lại muốn yêu đương?”

Lý Tư Ỷ cắn môi: “Cố Vân Phàm, em đã nói rồi, nếu người ngày không được thì sẽ đổi người khác... cho đến khi em.

Cô không có cơ hội nói ra câu kế tiếp.

Bởi vì miệng cô bị lấp kín.

Trong hành lang chật hẹp, cô bị Cố Vân Phàm đè nặng lên người, chỉ cần thấy cô định phản kháng là anh sẽ kéo cánh tay cô lên cao, hôn cô đến mức. mềm nhữn cả người.

“Thành thật chưa hả?”

“Nếu em còn dám nói vậy nữa thì anh sẽ làm em ngay tại đây!”

Lý Tư Ỷ tức giận đá anh một chân: “Cố Vân Phàm, anh đúng là đồ lưu manh!”

Anh kề sát vào người cô, dán lên cái trán cô, lẩm bẩm: “Anh chỉ lưu manh với em thôi! Tư Ỷ... đã vài ngày rồi, anh có chút nhớ em.”

Lý Tư Ỷ muốn đẩy anh ra, nhân tiện mắng mỏ vài câu. Có điều, cô chợt ngửi được mùi máu tươi.

Cô cúi đầu thì thấy trên áo sơ mi trắng của anh có vết máu, rõ ràng là miệng vết thương bị nứt ra rồi.

Cô tức điên lên: “Anh điên rồi hả? Còn chưa khỏe hẳn thì chạy ra ngoài làm gì? Định đi cho chết rồi để em thay anh nuôi con phải không?”

Cố Vân Phàm không lên tiếng, chỉ cúi đầu dịu dàng nhìn cô.

Lý Tư Ỷ định tiếp tục mắng anh, nhưng cuối cùng lại đè nén cảm xúc, nói: “Một lần cuối cùng!”

Cô đỡ anh lên xe mình. Bởi vì tài xế của Cố Vân Phàm đã lái xe đi rồi, cho nên cô hỏi anh muốn đi đâu. Cố Vân Phàm nhẹ giọng nói: “Đi biệt thự trước đây của chúng ta đi.”

Lý Tư Ỷ không muốn đi biệt thự, nhưng so ra thì cô vẫn không muốn đi nhà của anh hơn.

Xe chạy đều đều, không ai nói gì.

Tới biệt thự, cô cầm hòm thuốc bôi thuốc cho anh, rồi chợt nhớ đến lần trước cô cũng bôi thuốc cho anh, cuối cùng bôi đến trên giường...

Cố Vân Phàm già dặn hơn cô nhiều, sao có thể không đoán ra được cô đang suy nghĩ gì.

Lúc đổi băng gạc, có lẽ vì có tiếp xúc thân thể nên cơ bụng rắn chắc của Cố

Vân Phàm hơi giật giật, nhìn rất là gì và này nọ.

Lý Tư Ỷ không dám nhìn anh. Cô cố gắng bỏ qua cảm giác rung động, nói sang chuyện khác: “Sau này đừng làm loại chuyện xúc động như vậy nữa.”

“Còn nữa, em rất xin lỗi về chuyện của Trình Luật. Nếu không phải vì em thì anh sẽ không bị thương, con gái anh cũng sẽ không bị bắt cóc.”

Lý Tư Ỷ nói rất nghiêm túc. Cô chưa từng nói những lời này lúc ở bệnh viện. Bây giờ cô nghĩ nên nói rõ ràng mọi chuyện.

Cố Vân Phàm biết cô nói vậy là vì muốn phân rõ giới hạn với anh, sau đó đời này đừng qua lại với nhau...Có điều, sao có thể chứ?

Anh dựa người lên sô pha, lấy một điếu thuốc lá từ trong túi quần ra, châm thuốc lá, hít một hơi,

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Khói thuốc mỏng manh nhanh chóng lấp đầy khoảng trống của nhau... Cố Vân Phàm dường như nghĩ nghĩ rất lâu, mới nói: “Tư Kỳ vốn dĩ là một đứa trẻ nhạy cảm. Sau chuyện lần này, con bé ít nhiều gì cũng có chút bóng ma tâm lý. Em đến đây làm cô giáo cho con bé đi, điều kiện giống như trước đây, mỗi tuần hai lần, mỗi tháng hai trăm nghìn tệ.”

Anh bày ra vẻ nói chuyện công việc.

Cô thật sự áy náy.

Nghĩ trước nghĩ sau xong, cô đồng ý: “Em muốn dạy thế nào là chuyện của em, anh Cố không được nhúng tay, cũng không được đau lòng.”

Cố Vân Phàm dụi tắt điếu thuốc.

Anh cười khẽ: “Em gọi anh là anh Cố mà không cảm thấy ngượng miệng hả? Tư Ÿ, qiữa chúng ta xa la vây sao?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...