🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2198: Lý Tư Ỷ ừ một tiếng

Lúc này, Lý Tư Ỷ mới yên tâm.

Sáng hôm sau, chị Vương dẫn Gố Tư Kỳ đến đây. Hiện nay cô bé đã khỏe hơn rất nhiều, nên đã dọn về nhà ở.

Chị Vương vừa chuẩn bị bữa sáng vừa hỏi: “Ngài Cố còn chưa tỉnh nữa hả?”

Lý Tư Ỷ ừ một tiếng.

Chị Vương gọi cô đi ăn sáng. Cô bạn nhỏ Cố Tư Kỳ không chịu ăn ở nhà, cứ đòi đi ăn chung với Lý Tư Ỷ.

Cô bé ra dáng người lớn mà an ủi: “Cha em sẽ không sao đâu. Ông ấy nhất định sẽ tỉnh lại để cưới chị.”

Lý Tư Ỷ liếc cô bé một cái. Cố Tư Kỳ cúi đầu ăn sáng, nhỏ giọng nói: không đồng nhất! Rõ ràng là chị thích cha em!”

Cố Tư Kỳ cúi đầu ăn sáng, nhỏ giọng nói: “Chị là kiểu nói năng suy nghĩ không đồng nhất! Rõ ràng là chị thích cha em!”

Lý Tư Ỷ lười đi giải thích với cô bé.

Đúng lúc này, người nằm trên giường nhúc nhích, giọng nói khản đặc: “Tư Kỳ?

“Cha ơi!”

Cố Tư Kỳ bỏ mặc bữa sáng, lập tức lao tới trước giường cha mình.

Rõ ràng là cô bé nói đừng sợ, nhưng đến lúc này lại khóc ầm lên.

Cố Vân Phàm hôn cô bé, dịu dàng nói: “Cha chỉ là hơi mệt mỏi thôi.”

Cố Tư Kỳ ôm cổ anh, làm nũng với anh, nhỏ giọng nói: “Vậy sau này cha đừng ngủ lâu như vậy nữa, nếu không sẽ bị người ta ghét bỏ là già, không chịu kết hôn với cha.”

Đứa nhỏ này thật là!

Cố Vân Phàm bật cười, rồi nhìn về phía Lý Tư Ỷ, thấy được cô tâm trạng của anh liền tốt lên... Trước đó anh gượng lâu như thế, đơn giản là vì sợ cô bỏ đi.

Bây giờ cô không bỏ đi, chắc là mầm lòng rồi. Chị Vương quen với chuyện chăm sóc người bệnh, đi lại nói: “Ngài Cố có muốn đi tiểu không, tôi đi gọi ý?”

Cố Vân Phàm không muốn. Anh còn chưa đến bảy tám mươi tuổi, sao phải đi gọi hộ lý giúp đỡ chứ?

Chị Vương cũng là người hiểu chuyện, thấy vậy thì hắng giọng nói: “Vậy tôi dẫn Tư Kỳ đi chỗ bác sĩ Vương tái khám. Ông ấy nói hôm nay là thời gian tốt để tái khám.”

Cố Vân Phàm gật đầu, sờ sờ mái tóc mềm mại của con gái, hỏi: “Hai hôm nay có gặp ác mộng không?”

Cố Tư Kỳ lắc đầu.

Cô đỡ anh ngồi dậy, không nhịn được nói: “Nhưng anh là người bệnh, chuyện này rất không bình thường.”

Cố Vân Phàm nhìn chằm chằm cô.

Một lúc sau, anh nói nhỏ: “Anh cứ nhìn thấy mặt em là có phản ứng, không khống chế được.”

Lý Tư Ỷ cảm thấy anh rất biến thái, lúc nấy chị Vương và Tư Kỳ còn ở đây, thế mà anh cũng lên được... Chắc là mấy năm qua anh nghẹn lắm rồi!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...