🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2192: Lý Tư Ỷ cụp mắt

Cô ấy chỉ có thể ôm chặt đứa trẻ gầy bé.

Áp mặt vào cô bé.

Cố Vân Phàm nằm trên giường bệnh, yên lặng nhìn cảnh này... chị Vương ở bên cạnh cũng lau nước mắt, chị ấy là một người tinh ý, chị ấy từng thấy nhóm máu của cô chủ nhỏ, cô bé không phải con của ngài Cố và vợ cũ.

Nhưng mặc kệ thế nào, sau này cô bé cũng là con của ngài Cố và cô Lý.

Cố Vân Phàm dịu dàng nói: "Chị đi lấy bát vằn thắn đi, chắc họ đều đói rồi."

Chị Vương lau nước mắt đáp: "Tôi đi làm ngay đây."

Suốt một ngày tiểu Tư Kỳ chưa ăn gì, Lý Tư Ỷ dỗ cô bé ăn hết nửa bát, cô bé lại ngủ

Lý Tư Ỷ ở bên cạnh trông một lát rồi để chị Vương ở đấy trông, mình đi ra ngoài.

Đêm đã khuya, Cố Vân Phàm vẫn chưa ngủ, hiển nhiên là đang đợi cô ấy.

Lý Tư Ỷ đi đến bên cạnh giường, khẽ hỏi: "Anh cố tình loan tin ra ngoài?”

Cố Vân Phàm nhìn cô ấy, ông ta không phủ nhận, ông ta nói: "Tôi bị thương xong không tìm được em, tôi lại muốn gặp em, vì thế tôi cho người thả tin ra, em tới rồi, không phải sao?"

Cô ấy biết ông ta là người thủ đoạn nên cũng không muốn tranh luận thêm gì cả.

Cô ấy lại bảo phải đi về.

Cố Vân Phàm bỗng hỏi cô ấy: "Tư Ỷ, em đã tới một lúc lâu sao em không hỏi về tình hình của Trình Luật? Cậu ta bắt cóc Tư Kỳ, còn dùng dao đâm tôi bị thương, hai tội này cộng lại có thể làm cậu ta ngồi ít nhất 10 năm tù, em không hỏi, không xin tha cho cậu ta à?"

Lý Tư Ỷ quay lưng vào ông ta.

Sống lưng mảnh khảnh của cô ấy thẳng tắp, một lát sau, cô ấy quay đầu lại.

Cô ấy hỏi: "Được, vậy tôi hỏi anh, anh sẽ xử lý anh ta như nào."

Cố Vân Phàm không hổ là người làm ăn, ông ta rất giỏi đàm phán hợp tác. thương lượng mua bán, ông ta không trả lời câu hỏi của cô ấy mà hỏi ngược lại:

"Tôi làm như nào cũng sẽ không ảnh hưởng đến quan hệ giữa chúng ta chứ, ví dụ tôi khiến cậu ta ngồi 10 năm tù, Tư Ỷ... em sẽ không đau lòng đấy chứ?"

Lý Tư Ỷ cảm thấy ông ta đạo đức giả.

Cô ấy lạnh lùng cười một cái: "Thế anh hỏi tôi, anh đang mong tôi xin tha cho. anh ta hay là không mong?"

Cố Vân Phàm rất là dịu dàng nói: "Tư Ỷ, em thông minh hơn trước đấy! Đúng, tôi không muốn! Nhưng chỉ cần em nói giúp cậu ta một câu, tôi sẽ làm cho kết cục của cậu ta thảm hơn, Cố Vân Phàm tôi không phải người rộng lượng đến thế đâu."

Lý Tư Ỷ cụp mắt.

Cô ấy nghiến răng: "Cố Vân Phàm, anh là đồ điên!" Ông ta không phủ nhận: "Đúng! Tôi là thằng điên đấy! Tư Ỷ, tôi không còn trẻ nữa, tôi không đợi được đến một thời gian dài nữa em mới hồi tâm chuyển ý... vả

lại, tự cậu ta nghĩ không thông đi bắt cóc Tư Kỳ, tôi không hề sắp đặt."

Ông ta nắm chặt lấy bàn tay cô ấy, nhẹ nhàng nói: "Hôm đó chúng ta ở bên nhau, tôi đã nhớ nó rất lâu."

Cho nên một khắc ông ta cũng không đợi được nữa...

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...