Lý Tư Ỷ cũng xem như nghe lời, rút tay lại.
Bàn ăn chìm vào im lặng, đến khi mấy đứa nhỏ cãi nhau ầm ï mới khiến bầu không khí sinh động lên, Hoắc Doãn Tư cũng vừa dùng cơm vừa trò chuyện với Cố Vân Phàm. Mấy người đàn ông nói chuyện công việc còn An Nhiên và Lý Tư Ỷ thì nói chuyện phụ nữ.
Cố Vân Phàm bỗng hỏi: “Mấy năm nay cô sống có tốt không?”
Lý Tư Ỷ giật mình. Trên bàn cơm tổng cộng có bảy người, sáu người còn lại đang đổ đồn ánh mắt về phía cô ấy, Lý Tư Ỷ buộc phải trả lời, chỉ đành nói biến... tiếng Hungary."
'Cũng tạm, đang trau dồi thêm một ngoại ngữ không mấy phổ
Cố Vân Phàm nhìn Lý Tư Ỷ nói chuyện, nhìn rất chăm chú.
Lúc này ông ta dời mắt, mỉm cười nói: “Rất tốt! Thật hâm mộ cuộc sống
tự do, không có gì ràng buộc của cô, có thể đi thăm thú các nơi trên thế giới:
Lý Tư Ỷ cũng cụp mắt cười nhạt, cô ấy nói: “Tôi cũng rất hâm mộ Tổng giám đốc Cố có vợ có con, gia đình đầm ấm... À, xin lỗi, không nên nhắc tới chuyện đau lòng của ông."
Cố Vân Phàm không nói tiếp, chỉ nhìn Lý Tư Ỷ bằng ánh mắt sâu hơn.
Lúc này, Tư Kỳ chạy tới chỗ bố mình, gương mặt nhỏ xinh đẹp dán lên cánh tay ông ta, hỏi: “Con chưa từng gặp mẹ. Chị ơi, chị gặp mẹ em rồi sao? Nghe nói mẹ rất xinh đẹp.”
Sao Lý Tư Ỷ có thể chưa gặp chứ? Không chỉ gặp mà cô ấy còn từng bị bà Cố tát nữa kìa!
Chỉ có điều người cũng đã mất rồi, không thể so đo với một đứa trẻ được, hơn nữa còn là một đứa trẻ rất xinh xắn, Lý Tư Ỷ cảm thấy con bé rất giống Cố Vân Phàm.
Nhưng cô ấy không muốn tỏ ra quá thân thiết khiến cô bé sinh ra ảo tưởng, cứ bám theo gọi mình chị.
Vì thế Lý Tư Ỷ vô cảm nói: “Chưa từng gặp!” Bé con Tư Kỳ lập tức buồn bã.
Lát sau, cô bé cụp mắt, cảm xúc chạm đáy: “Mẹ con mất rồi, sau này cũng không gặp được chị.”
Lý Tư Ỷ: “...”
Cô bé ngước lên nhìn Lý Tư Ỷ, đôi mắt đen láy rưng rưng, tuy rằng da dẻ trắng nõn nhưng lại khá gầy, làm người ta nhìn thấy mà yêu thương, ít nhất Lý Tư Ỷ không thể thật sự nhẫn tâm.
Cô ấy ngẩn người nhìn cô bé.
Không ngờ lúc này Cố Vân Phàm cũng đang nhìn Lý Tư Ỷ. Trong đôi mắt ông ta có thứ qì đó nông đâm đến nỗi không thể hòa tan, Lý Tư Ỷ vôi vàng dời mắt, mặt nóng bừng.
Cô ấy hận mình không biết cố gắng, rõ ràng có thể lạnh lùng hơn.
Chẳng phải chỉ là một ông chú từng ngủ với nhau nhiều năm trước thôi sao, một kẻ kém cỏi từng kết hôn mấy năm con cũng đã có rồi, bây giờ còn góa vợ, mình cần gì bị ông ta ảnh hưởng?
Mắt cô bé tóe lửa, như bé khủng long phun lửa.
Vì sao Hoắc An An có chó mà mình lại không?
Vì sao Hoắc An An có dì mà mình không có chư?
Tuy nhiên cô bé sắp có Coca rồi, cũng muốn cả dì nữa, hơn nữa cô bé chỉ cần bé này.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?