🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2124: Không sao đâu

So với sự điềm tĩnh của Cố Vân Phàm, Lý Tư Ỷ cảm thấy cô ấy quá mất mặt... Lý Tư Ỷ thực sự không nghĩ tới chuyện này, cô ấy vừa trở về thành phố B, Cố Vân Phàm thì vừa mất vợ, ai mà ngờ được họ lại gặp nhau nhanh như vậy.

Cô ngồi xổm xuống và vội vàng nhặt đồ. An Nhiên cũng ngồi xổm xuống, cố gắng giải thích với cô: "Tư Ỷ, tôi không biết... đó là ý của Doãn Tư”.

Lý Tư Ỷ hiểu An Nhiên, cũng hiểu Hoắc Doãn Tư ở một mức độ nhất định. Cô ấy biết anh không có ác ý, nhưng cô ấy thực sự không thể tiếp nhận lòng tốt này.

Những ngón tay của cô run rẩy đến mức khó có thể dừng lại, một lúc lâu sau, cô mới nhe nhàng nói: “Để ngày khác tôi sẽ quay lai!”

An Nhiên không muốn Tư Ý mất mặt.

Cô nắm lấy tay Lý Tư Ỷ, nhỏ giọng nói: “Đừng đi! Giám đốc Cố đã chuyển trụ sở đến thành phố B. Từ giờ trở đi, cùng một thành phố dễ dàng chạm mặt nhau. Tư Ỷ... nếu không muốn mất hình tượng thì cứ ăn xong bữa cơm này đi đã. Nếu sau đó cô muốn khóc, lát nữa tôi sẽ ở cùng cô!”

Trong mắt Lý Tư Ỷ rưng rưng: “An Nhiên!”

An Nhiên võ nhẹ cánh tay cô ấy, tuy khó nhưng cô nghĩ Lý Tư Ỷ có thể làm được.

Đúng lúc này, một bóng người mảnh khảnh bước tới, theo sau là một cô bé nhỏ nhắn.

Cố Vân Phàm nhặt một bông hồng đưa cho Lý Tư Ỷ, Tư Kỳ cũng đặt món đồ chơi nhỏ vào tay cô, giọng lanh lảnh nói: "Chị, chị đánh rơi đồ này!"

Toàn thân Lý Tư Ỷ đông cứng lại.

Cô ngước mắt lên, nhìn chằm chằm đến mức khó có thể rời mắt. Lý Tư Ÿ nhìn thấy một cô bé rất xinh đẹp, cô bé thật nhỏ nhắn và đáng yêu... Cô bé này hẳn là con của vợ chồng Cố Vân Phàm!

Lý Tư Ỷ luôn cảm thấy mình không phải là người rộng lượng. Đôi khi còn tranh giành với trẻ con.

Nhưng cô bé trước mặt hơi gầy gò, nhỏ nhắn, ngây thơ và đáng yêu, chỉ nhìn cô ấy rồi nhẹ nhàng nói: "Chị ơi, em tên là Tư Kỳ! Cố Tư Kỳ!"

Lúc này Lý Tư Ỷ đã đứng dậy. Những ngón tay của cô càng run rẩy hơn khi nghe những lời của cô bé. Cố Vân Phàm đặt tên cho con của vợ chồng mình là Tư Kỳ.

Lý Tư Ỷ ngước mắt lên nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của Cố Vân Phàm. Ánh mắt sâu thẳm khó hiểu, dường như giống như sự dịu dàng mà cô từng quen thuộc... Lý Tư Ỷ đột nhiên muốn khóc, cô càng cảm thấy mỉa mai hơn.

Giọng cô không thể thấp hơn: “Gố tiên sinh, sao phải giả vờ thâm tình như vậy?”

Nói xong cô cảm thấy lời này thật vô nghĩa.

Tư Kỳ dựa vào lồng ngực của bố. Cô bé vốn luôn được cưng chiều, nhưng lần đầu tiên lại lộ ra vẻ mặt rụt rè.

Lý Tư Ỷ kìm lòng không nhìn cô bé.

Nhưng trong lòng cô ấy cũng xem thường chính mình còn đi so đo với một đứa trẻ. May mắn thay, lúc này Hoắc Doãn Tư đi tới, mỉm cười đầy ý nhị

“Chúng ta gặp nhau hàn huyên chút đi! Lúc ăn cơm giám đốc Cố và cô Tư có thể nói chuyện một chút, hình như cũng lâu lắm rồi hai người chưa gặp nhau”.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...