Cảm giác này đúng là kích thích.
Cách một lớp cửa là bố mẹ cô, chỉ cần cô phát ra một tí âm thanh là Ôn Bá Ngôn và dì Nguyễn sẽ biết bọn họ đang làm gì...
Ôn Noãn nắm tay lại, để lên vai anh.
Hoắc Minh ôm lấy em cô, vuốt ve lên xuống...
Kỹ thuật của anh đúng là rất tốt, Ôn Noãn bị anh vừa hôn vừa vuốt ve như vậy, cho dù địa điểm không đúng thì vẫn có cảm giác.
Nhưng cô cảm thấy xấu hổ.
Ngay khi Hoắc Minh đang muốn tiến thêm một bước, thân thể Ôn Noãn căng cứng lại.
Cô sợ hãi, anh vừa chạm vào chỗ đó của cô là cô lại SỢ...
Đêm đó, trong ký ức của cô chỉ toàn cảm giác đau đớn.
"Không..."
Ôn Noãn ghé vào đầu vai anh, lẩm bẩm nói: "Hoắc. Minh, anh buông tha cho tôi được không? Tôi thật sự không chịu nổi những trò chơi đó của anh đâu!"
Hoắc Minh nổi lên cảm giác rất mãnh liệt, dù sao anh đã phải ăn chay nhiều ngày rồi.
Nhưng anh cũng có cảm giác được Ôn Noấn đang rất bài xích anh, thân thể của cô khát vọng anh, nhưng tâm lý cô lại bài xích anh.
Anh nghiêng đầu, khế ngậm lấy vành tai cô.
"Ôn Noãn, tôi không định đùa cho vui đâu!"
Anh nghiêm túc, muốn theo đuổi cô, muốn yêu đương với cô.
Khoảng thời gian bọn họ ở bên nhau rất tốt đẹp, làm cho anh hoài niệm...
"Tôi không muốn!" "Hoắc Minh, tôi thừa nhận tôi có cảm giác với anh..."
"Nhưng tôi không muốn tiếp tục nữa!"
Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
Ôn Noãn nói xong, nhẹ nhàng đẩy anh ra, đồng thời lập tức mở cửa.
Hoắc Minh mất tự nhiên.
Anh và cô cọ xát với nhau một hồi, dù gì cũng nổi lên phản ứng rồi, lúc này đi ra ngoài chỉ cần Ôn Bá Ngôn để ý một tí là có thể phát hiện.
Nhưng Ôn Bá Ngôn còn cười ha ha.
"Hoắc Minh, cậu không ra ngoài à!"
Hoắc Minh giả vờ rửa tay, vừa liếc mắt lườm Ôn Noãn một cái, vừa trả lời: "Cháu ra ngay."
Khuôn mặt Ôn Noãn đỏ ửng, bê đĩa trái cây ra phòng khách xong lập tức trốn về phòng.
Hoắc Minh ở lại nhà họ Ôn rất lâu, đến khi ra về đã là đêm khuya.
Anh đứng trước cửa phòng ngủ của Ôn Noấn: "Ôn Noãn, tôi đi đây!"
Ôn Noãn không muốn để ý đến anh.
Nhưng Ôn Bá Ngôn rất thích Hoắc Minh, ông đi lên tận nơi: "Noãn Noãn, không được bất lịch sự như thế, đi ra tiễn Hoắc Minh đi."
Ôn Noãn cũng muốn nói rõ với anh.
Cô không muốn Hoắc Minh lại đến nhà cô lần nữa.
Cô yên lặng mặc áo khoác vào, đi theo Hoắc Minh xuống dưới nhà.
Hoắc Minh mở ghế phụ ra: "Lên xe nói chuyện."
Anh nhẹ nhàng hôn cô, ý đồ khơi mào sự nhiệt tình của cô.
Ban đầu Ôn Noãn còn phản kháng, sau đó cô đứng im không động đậy, mặc kệ anh làm gì thì làm.
Lát sau...
Cô khẽ hỏi: 'Hoắc Minh, anh có yêu tôi không?"
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?