🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2115: Thật đáng tiếc!

Nói xong, An Nhiên nhìn Lý Tư Ỷ.

Lý Tư Ỷ im lặng một lúc, sau đó khẽ mỉm cười: "Thật đáng tiếc! Tôi nghe nói họ sống rất hạnh phúc. Không ngờ họ lại không đi đến cuối cùng”.

An Nhiên có thể nghe thấy sự bình tĩnh trong giọng nói của cô ấy.

An Nhiên nghĩ rằng trong lòng Tư Ỷ mối quan hệ đó cuối cùng cũng đặt xuống được rồi.

An Nhiên không nói gì nữa, hai người im lặng ngồi đối mặt nhau uống trà, nhưng cũng không còn thoải mái như trước, có lẽ trong lòng Lý Tư Ỷ không thực sự thoải mái như những gì cô ấy thể hiện trong lời nó.

Sau khi uống trà, hai người chúc nhau ngủ ngon.

Như trước, Hoắc Doãn Tư sẽ đích thân đến đón An Nhiên, cũng muốn tiễn Lý Tư Ỷ, nhưng Lý Tư Ỷ nhẹ nhàng lắc đầu: "Tôi sẽ tự về".

An Nhiên muốn nói gì đó.

Nhưng Hoắc Doãn Tư đã đóng cửa chiếc Rolls-Royce Phantom màu đen lại, nhìn Lý Tư Ý vài giây, nhẹ nhàng cười nói: “Yên tĩnh một lát cũng tốt”.

Anh nói xong, An Nhiên nhìn anh hai lần.

Hoắc Doãn Tư quay mặt đi, mở cửa xe cho vợ, An Nhiên tạm biệt Lý Tư Ÿ rồi lên xe.

Sau khi lên xe, cô mới phát hiện ra Hoắc An An đang ở trong xe.

Đứa nhỏ đang ngồi trên ghế dành cho trẻ nhỏ, trên tay cầm một miếng bánh mì nhỏ ăn ngon lành. Nhìn thấy mẹ lên xe, Hoắc An An vui vẻ gọi mẹ.

Hoắc Doãn Tư cũng lên xe, lúc thắt dây an toàn, An Nhiên muốn ngồi ở ghế sau.

Anh nhẹ nhàng ấn vào tay cô, đôi mắt đen sâu thẳm: “Con đang ngồi trên ghế trẻ em, anh lái xe chậm lại là được mà”.

An Nhiên nghe vậy thì không đòi ngồi ghế sau nữa.

Hoäc Doãn Tư khởi động xe, lái xe được một đoạn, An Nhiên đột nhiên hỏi: “Anh có biết chuyện nhà giám đốc Cố không?”

Anh chăm chú nhìn con đường phía trước xe và ậm ừ.

"Trước khi đón em, anh đã nhận được điện thoại của bố! Ông ấy đoán được em sẽ đi nên bảo anh đi cùng em đến đó thay mặt bố mẹ luôn”.

An Nhiên không nói gì.

Hoắc Doãn Tư nhẹ nhàng cười: "Chủ đề em gợi ra mà sao lại không nói gì nữa?"

An Nhiên cụp mắt xuống, lặng lẽ suy nghĩ.

Kỳ thật cũng không có gì đáng nói, bà Cố và Cố Vân Phàm tuy đã kết hôn mấy năm, nhưng thật sự không có nhiều liên lạc. Hơn nữa bà Gố luôn oán hận chuyện Lý Tư M đối với An Nhiên cũng không ưa chút nào. Gặp mặt không gây sự với nhau đã là tốt lắm rồi, làm sao có thể có giao tình khác.

Cô im lặng, Hoäc Doãn Tư cũng có thể đoán được.

Anh đổi chủ đề, dùng giọng điệu rất ôn hòa: “Biết anh đến đón em, An An nhất quyết muốn đi theo”.

Hoắc An An ở phía sau gọi mẹ như mèo con.

Lòng An Nhiên chơt diu đi, cô quay lai hỏi An An bữa tối ăn có ngon miệng không, Hoắc Doãn Tư hừ một cái: "Nếu ngon thì sao giờ còn gặm bánh mì? Những việc khác đều tốt, chỉ có cái tật kén ăn".

Hoắc An An nhỏ con ngồi đó, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn căng ra. Rõ ràng là đang giận bố.

Hoắc An An còn nhỏ nhưng nói chuyện như bà cụ non.

Con bé chu cái miệng nhỏ nhăn lên nói: “Bố yêu mẹ nhất!”

Đêm qua khi tỉnh dậy, cô bé thấy bố ôm mẹ thật chặt, mẹ khóc khe khẽ, bố dỗ dành mẹ như trẻ con, nói rằng bố thương mẹ nhất.

Bố đang nói dối! An Nhiên không rõ đứa nhỏ đang nghĩ gì. Tuy nhiên, người làm cha đã đoán được điều đó.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...