🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1998: Đi chung cư gần công ty đi

Anh ta thấy Doấn Tư bảo vệ An Nhiên. Anh ta cũng đã từng thích một người như vậy. Có điều, anh ta không có gan đi tranh đoạt. Khi ấy, anh ta cảm thấy là mình yêu không nhiều. Chỉ là vài chục năm qua đi, anh ta mới cảm thấy... không phải là thành toàn, mà là bỏ lỡ.

Tư Văn Lễ móc thuốc lá trong túi áo, không móc ra được gì, mới chợt nhớ là mình đã hứa với vợ là cai thuốc. Anh ta cười khổ, đi chậm về phía xe.

Bên kia, Hoắc Doãn Tư mở cửa xe, ôm Lâm Hi ngồi ghế sau.

Vẫn là chiếc Bentley kia.

An Nhiên lên xe, còn không yên tâm mà quay lại nhìn, thấy Tiểu Lâm Hi đang ngoan ngoãn dựa vào trong lòng ngực bố, hô hấp ổn định, mặt mày cô vô thức trở nên dịu dàng.

Hoắc Doãn Tư cũng đang nhìn cô.

Anh nói: “Đi chung cư gần công ty đi!”

An Nhiên không suy nghĩ gì nhiều, ừ một tiếng rồi đạp ga.

Khoảng hai mươi phút sau, xe dừng dưới tòa nhà Đại Hạ. An Nhiên xuống xe đi theo Hoắc Doãn Tư...

Lâm Hi đang dựa trong lòng ngực bố chơi súng bắn nước, nhưng vẫn có thể thấy là cậu bé đã rất mệt mỏi rồi.

An Nhiên vuốt ve mặt cậu bé.

Lâm Hi mở to mắt, nhẹ giọng gọi mẹ. An Nhiên cởi áo khoác khoác lên người cậu bé, nói: “Mau ngủ đi!”

Hoắc Doãn Tư nhìn chằm chằm cô, trai đơn gái chiếc và một đứa con chung của bọn họ.

An Nhiên có chút mất tự nhiên.

Hoäc Doãn Tư cười dịu dàng. Anh chợt đặt tay sau cổ An Nhiên, vuốt ve cô như là vuốt ve mèo con.

Thân thể An Nhiên run lên.

Cô muốn né tránh, nhưng sát sau lưng là vách thang máy, không thể nào né tránh được. Bàn tay ấm áp chạm vào làn da, khiến cô cảm thấy lỗ chân lông mình như muốn nổ tung... giống như là dùng dao cùn giết người vậy.

Hoắc Doãn Tư khó khăn mà rút tay lại, ôm Lâm Hi đi ra ngoài. Mở cửa, mở đèn, trong phòng ấm áp sáng ngời.

Lâm Hi đang ngủ mê man chợt mở mắt, ôm chặt cổ Hoắc Doãn Tư: “Ở đây lớn quá đi!”

Hoắc Doãn Tư cười cười.

Anh nhìn về phía An Nhiên, nhẹ giọng hỏi: “Em cảm thấy sao? Lớn hay không lớn?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...