🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1995: Tiền đến quá nhanh

Sáu giờ tối, hiếm khi cô được về nhà sớm, mới vừa lên xe thì cửa sổ xe đã bị gõ.

Nhìn ra thì phát hiện là Lâm Bân. An Nhiên cười nói: “Anh hai, là anh hả, sao anh lại đến đây?”

Cô vừa nói vừa cúi người mở cửa xe bên kia ra để anh ta lên xe: “Em đi đường vòng đón chị Thục Phân và Nữu Nữu cùng nhau đến nhà em ăn cơm!”

Lâm Bân ngồi lên xe, thoải mái mà nhích người.

Anh ta vỗ vỗ túi tiền phồng to trên eo, nói một cách thần thần bí bí: “Làm gì phải về nhà ăn? Anh phát tài rồi, chị dâu đang dẫn con ở nhà hàng chờ chúng ta. Bây giờ chúng ta đi đón mẹ anh và Tiểu Lâm Hi đến chỗ hai mẹ con bọn họ. Hôm

nay anh mời mọi người một bữa no nê!”

An Nhiên cũng vui vẻ thay anh, đạp ga chạy: “Ok, hôm nay chúng ta ăn bên ngoài!”

Lâm Bân khoác lác suốt cả một đường đi, nói là ông chủ coi trọng anh ta, nói hiện giờ anh ta có thể kiếm được bao nhiêu tiền, không ra ba năm là có thể mua biệt thự được...

An Nhiên nghe rồi nhắc nhở: “Tiền đến quá nhanh, vẫn nên cẩn thận thì hơn.”

Lâm Bân cười cười: “Em yên tâm, anh biết mà.”

Bữa cơm ăn rất vui vẻ. Sau khi ăn xong, thím Lâm đi theo con trai, An Nhiên dẫn Lâm Hi về nhà.

Tiểu Lâm Hi cực kì vui vẻ: “Chị Nữu Nữu nói là cậu phát tài lớn lắm lắm!” An Nhiên mỉm cười: “Con biết cái gì là phát tài không?”

Lâm Hi chu môi: “Là có rất nhiều rất nhiều tiền, có thể mua rất nhiều rất nhiều món đồ chơi."

An Nhiên gật đầu: “Nói như vậy cũng không sai.” Tiểu Lâm Hi rất vui vẻ.

Cậu bé rất đẹp trai, trắng trắng mềm mềm, mặc một chiếc yếm đi loạng choạng, vô cùng đáng yêu.

Nhưng mà cậu bé mới chỉ đi vài bước, đã bị người ta xách cánh tay lên, ôm đến trước một chiếc xe màu đen.

Người kia cung kính nói: “Ông Tư, chính là đứa bé này!” An Nhiên ngây người.

Cô lao lên phía trước, nhưng lại bị hai gã đồ đen chụp cánh tay lại, không dám đánh cô, chỉ là giữ chặt cô, đồng thời nhỏ giọng nói: “Cô Hai, đắc tội rồi.”

An Nhiên đoán ra được là ai.

Cô hét về phía trong xe: “Tư Văn Hùng, ông có tư cách gì đi đoạt Lâm Hï? Ông tuyệt hậu thì có liên quan gì tôi? Tôi nói cho ông biết, ông nằm mơ đi!”

Cửa sau xe mở ra, Tư Văn Hùng xuống xe, theo sau là Tư Văn Lễ. Tư Văn Hùng liếc An Nhiên một cái. An Nhiên cũng trừng lại ông ta một cái.

Tư Văn Lễ mặt mày bất đắc dĩ mà khuyên nhủ: “Anh Hai, anh cho An Nhiên thêm một ít thời gian đi, anh làm vậy là không ổn đâu.”

Tư Văn Hùng bế Tiểu Lâm Hi bằng một tay.

Ông ta có ngoại hình cao to, khí thế uy nghiêm, Tiểu Lâm Hi thấy ông ta như là thấy Hắc Diêm vương, đôi môi run run, rồi khóc òa lên.

Bé trai trằng nõn rơi nước mắt trông có vẻ rất non nớt. Tư Văn Hùng không thích kiểu yếu đuối như vậy.

Ông ta trầm giọng nói: “Thích khóc vậy thì sao có thể làm thành chuyện lớn được? Con trai phải đội trời đạp đất, từ ngày mai con phải đi theo ông học.”

Lâm Hi không chịu.

Tư Văn Hùng cười lạnh: “Tao cần bọn họ thích chắc?”

Ông ta ôm Lâm Hi đi về phía An Nhiên. Dưới ánh trăng, ông ta nhìn chằm chằm hai mẹ con có khuôn mặt giống với người kia.

Thật ra thì ông ta không vừa lòng, bởi vì mặt mày bọn họ không hề giống ông ta.

Có điều, không quan trọng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...