Dứt lời, cô cảm thấy có chút mất mát. Hoắc Doãn Tư gọi cô: “An Nhiên!”
An Nhiên quay người, đôi mắt nhấp nháy nước, nói: “Hoäc Doãn Tư, em biết ý của anh khi đến đây lúc nửa đêm, chỉ là chúng ta... thật sự không thích hợp.”
Cô hơi khựng lại, lạnh nhạt nói: “Em chỉ đi làm bình thường thôi, mà anh đã cực kì phản cảm rồi. Rõ ràng là bản thân anh bảo Tôn Điềm đi nhà anh, xe anh có thể để cho bất cứ ai ngồi! Em cũng sợ lắm, sợ một ngày nào đó anh không vui, anh lại đuổi em đi, hoặc là dùng người khác chọc giận em.”
“Vậy nên, Hoắc Doãn Tư, em thà rằng vất vả một chút, cũng không muốn dựa dẫm ai nữa.”
Một lúc lâu sau, Hoắc Doãn Tư nói nhỏ: “Em rất để ý hả?” Giọng An Nhiên hơi nghẹn ngào: “Anh xuống xe đi, em muộn làm rồi!”
Lần này, Hoắc Doãn Tư không khó xử cô nữa. Anh xuống xe, giúp cô đóng cửa xe. An Nhiên nhanh chóng lái xe đi.
Khi chỉ còn một mình, cô vẫn cảm thấy hơi khó chịu.
Bọn họ chia tay rất dứt khoát, không có nghĩa là cô không khổ sở. Nhưng mà dù có khổ sở thì sao chứ? Cô từng nói anh phải học cách tôn trọng cô, nếu không dù có ở bên nhau thì sau này cũng sẽ chia tay thôi.
Nửa tiếng sau, An Nhiên tới công ty.
©ô xử lý vài chuyện, cho đến mười giờ, cô bảo thư ký gọi điện thoại hẹn tổng giám đốc Hứa nói chuyện gọi vốn.
Thư ký giúp cô hẹn giờ. Bên kia, tổng giám đốc Hứa tắt máy rồi bắt đầu tính toán.
Ông ta và Ôn Noãn đúng là bạn cũ. Ôn Noãn cũng từng giúp ông ta vài chuyện. Có điều, sau khi tiếp xúc với An Nhiên, ông ta rất thưởng thức An Nhiên, cảm thấy An Nhiên rất xứng đôi với con trai mình.
Ông ta biết chuyện của An Nhiên. Nhưng có sao đâu, trai chưa cưới nữ chưa gả cơ mà!
Tổng giám đốc Hứa quyết định đào người!
Ông ta cân nhắc một lúc lâu, cuối cùng vẫn làm quân tử, nói rõ chuyện này với Ôn Noãn.
Vậy nên, ông ta gọi điện thoại cho Ôn Noãn. Lúc Ôn Noãn nghe máy, tổng giám đốc Hứa lải nhải ra hết mọi chuyện.
Tóm lại, ý của ông ta là muốn An Nhiên làm con dâu mình.
Ôn Noãn cầm điện thoại, thật sự là không thể tin nổi, hỏi lại lần nữa: “Tổng giám đốc Hứa, ông chắc chưa?”
'Tổng giám đốc Hứa cười ha ha: “Tôi thấy cô bé khá tốt, ngoại hình đoan trang, còn có năng lực làm việc. Thằng con trai nhà tôi say mê nghiên cứu, sau này có thể để cho An Nhiên quản lý gia nghiệp. Tổng giám đốc Ôn, bà xem có phải là duyên trời tác hợp hay không?”
Ôn Noãn nhắc nhở: “An Nhiên và Doấn Tư có một đứa con.”
'Tổng giám đốc Hứa không thèm để ý: “Vậy thì tôi sẽ có thêm một đứa cháu ngoan! Tôi thấy thăng bé rồi, đáng yêu lắm... Tổng giám đốc Ôn cứ yên tâm, tôi chắc chắn sẽ yêu thương thằng bé như cháu ruột mình. Nếu An Nhiên đồng ý thì thằng bé sửa thành họ Hứa cũng được. Hứa Lâm Hi nha... bà nói cái tên dễ nghe hay không?”
Đáng sợ nhất là thằng bé nhà họ Hứa cũng khá ưu tú, ngoại hình đẹp, tính tình tốt. Nghĩ lại tính tình kiêu căng của con trai mình, Ôn Noãn cảm thấy đau đầu.
Vừa lúc Hoắc Doãn Tư trở về thay đồ. Ôn Noãn thấy dáng vẻ của anh thì hỏi: “Con uống rượu hả?”
Hoắc Doãn Tư vâng một tiếng, nói: “Tối qua con uống rượu với Cảnh Thụy. Sáng nay con đi ăn sáng với Lâm Hil”
Ôn Noãn cảm xúc lẫn lộn: “Sao không dẫn thằng nhỏ về đây?”
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?