🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1970: An Nhiên về nhà

Cô tựa vào vai anh, sau đó nhẹ nhàng đẩy ra: "Buông ra!"

Hoắc Doãn Tư buông cô ra, nhưng anh không rời đi mà ngồi trên ghế sofa lấy điếu thuốc ra hút...

An Nhiên không muốn tắm nữa nên mở cửa tủ mặc quần áo vào.

Sau khi cô rời đi, anh thì thầm ở sau lưng: "Cô nói đúng! Cô là người tự do, tôi thực sự không nên can thiệp quá nhiều! Xin lỗi, sau này tôi sẽ không can thiệp vào cuộc sống riêng tư của cô”.

An Nhiên đứng lại một chút, sau đó mở cửa rời đi.

Khi lái xe trở về, cô mở cửa sổ xe, từng làn gió thổi vào khiến cô bình tĩnh lại một chút. Bằng cách này, sự thất vọng mà họ vừa cảm nhận được về nhau sẽ tan biến và cô sẽ không còn cảm thấy khó chịu nữa.

An Nhiên về nhà.

Khi mở cửa, cô nhìn thấy một đôi giày nam, trông có vẻ được làm thủ công.

An Nhiên sững lại một lát, sau đó ngước mắt lên và nhìn thấy Tư Văn Lễ.

Dì Lâm đang mời Tư Văn Lễ uống trà, thấy An Nhiên về liền nói: “Tư tiên sinh nói là bạn cũ của mẹ cô, hôm nay đặc biệt đến đây để thăm cô và Lâm Hi... Tư tiên sinh rất khách sáo, khi tới còn mang theo rất nhiều quà".

Dì Lâm không rõ sự tình, chỉ cảm thấy Tư Văn Lễ là mẫu đàn ông trưởng thành rất có sức hút.

An Nhiên bình tĩnh lại, cởi áo khoác, thay dép đi trong nhà.

Cô không muốn dì Lâm chú ý đến biểu cảm phức tạp của mình nên nhìn chăm chằm Tư Văn Lễ, chậm rãi nói: "Ừm! Người này đúng là bạn của mẹ tôi".

Lúc này, Tư Văn Lễ đang ôm Lâm Hi.

Nhà họ Tư đến giờ vẫn chưa có đứa cháu nối dõi nào.

Sau khi Tư An Nhiên kết hôn đã liên tiếp sinh được hai người con. Nhưng có lẽ do gen của thế hệ trước nên cả hai đứa con đều có vấn đề về trí tuệ. Cho nên, hiện tại trong nhà họ Tư không còn ai có thể kế thừa công việc kinh doanh của gia đình.

Lâm Hi trông có vẻ hơi yếu ớt nhưng lại rất tốt bụng và thông minh.

Cho nên Tư Văn Lễ rất quý cậu bé.

Đồng thời, ông ta cũng rất ngưỡng mộ An Nhiên. Ông ta biết rõ mọi chuyện về An Nhiên, biết cô leo lên đến vị trí như ngày hôm nay không phải dễ dàng. An Nhiên cũng khá dũng cảm, dù sao cô gái đủ nghị lực để rời khỏi Hoäc Doãn Tư quả thực không nhiều.

Ông ta nhìn An Nhiên bằng ánh mắt của một trưởng bối, nhẹ nhàng nói: “Việc của công ty rất rắc rối phải không? Nghe nói có vấn đề về tài chính, chú có vài người bạn có thể giới thiệu cho cháu, có lẽ họ có thể giúp”.

An Nhiên không muốn dây dưa gì với nhà họ Tư.

An Nhiên nhìn Lâm Hi: “Không được tùy tiện gọi người khác như vậy”.

Tư Văn Lễ cười nói: "Theo bề phận thì đúng là nên gọi như vậy! Nhóc con Lâm Hi này rất quấn người, rất đáng yêu... nếu..."

An Nhiên bình tĩnh ngắt lời ông ta: "Ăn cơm đi!" Dì Lâm lau tay vào chiếc khăn ở bên cạnh, cảm giác không thể hiểu được. Vị Tư tiên sinh này phong độ nho nhã lại ấm áp, vậy mà tại sao An Nhiên lại không vui, thậm chí có vẻ như muốn đuổi ông ta đi càng xa càng tốt.

Lế nào giữa họ có uẩn khúc?

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...