An Nhiên cũng sửng sốt, sau khi tỉnh táo lại, cô đứng dậy: "Hoắc Doãn Tư, anh có ý gì?"
Hoäc Doãn Tư lấy lại chiếc khăn, lau lau cổ rồi liếc nhìn cô: "Sao vậy, cô còn muốn học với người khác à? Giám đốc An cũng không còn trẻ nữa, vẫn nên thận trọng một chút thì hơn".
An Nhiên tức giận đến nỗi đá anh một cái.
Hôm nay An Nhiên nghĩ mình không thể học được nên quay lại phòng thay đồ để thay quần áo và định rời đi.
Cửa phòng thay đồ bị mở ra. Sau đó, một bóng người cao lớn bước vào và đóng cửa lại.
Căn phòng trống chỉ có tiếng bước chân của người đó.
An Nhiên vừa cởi quần áo định đi tắm, lại đột nhiên bị ép vào cửa tủ... An
Nhiên lạnh lùng nói: “Tôi có thể kiện anh tội sàm sỡ”.
Hoäc Doãn Tư không để ý đến lời cảnh cáo của cô, nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt thanh tú của cô, thì thầm: “Đừng để tôi nhìn thấy cảnh đó nữa!”
“Cảnh nào?” An Nhiên biết rõ nhưng vẫn hỏi. Ánh mắt Hoắc Doãn Tư tối sầm lại.
Anh ôm lấy chiếc eo thon của cô, ghì chặt cô vào cơ thể mình để cô cảm nhận được, nhưng lời anh thốt ra lại lạnh lùng: "Giám đốc An, cô không thấy như vậy là thân mật quá sao? Cô đã quên mình là mẹ của Lâm Hi rồi sao?"
Quần áo của anh cọ xát vào da cô. Tư thế này thật là ái muội.
Nhưng An Nhiên tức giận bật cười: “Chúng ta có quan hệ gì vậy, giám đốc. Hoäc! Nếu giám đốc Hoắc vẫn không hiểu rõ sự tình, tôi có thể nói cho anh biết việc chúng ta chia tay có ý nghĩa như thế nào. Điều đó có nghĩa là anh có thể thân mật với cô gái khác, cô Tôn cũng được mà nữ minh tinh kia cũng được. Những việc này tôi không quản và cũng không có tư cách để can thiệp. Tương tự, tôi có thân mật với ai, có quan hệ gì với ai cũng không liên quan gì đến anh... Anh đã hiểu chưa?"
An Nhiên để mặc anh hôn cô.
Cô không những không tức giận mà còn nhẹ nhàng mỉm cười, sau khi cơn đau dịu đi, cô dựa vào cửa tủ nói: "Hoắc Doãn Tư, khi anh hủy bỏ dự án Trung Thiên và không chừa cho tôi một đường lui, anh không nghĩ sẽ có hôm nay sao?...”
Cô dừng lại, giọng hơi khàn khàn: “Anh cứ làm những gì mình muốn, chẳng bao giờ quan tâm đến cảm xúc của người khác! Đó là... bởi vì anh là Hoắc Doãn Tư, anh thực sự không cần phải nghĩ đến điều đó. Bởi vì Không có An Nhiên, anh vẫn có rất nhiều tiền, phụ nữ thì chủ động lao vào lòng anh, anh còn có thể lợi dụng bọn họ để chọc tức tôi! Nhưng Hoäc Doãn Tư, tôi không để ý đến điều này"
An Nhiên nói xong liền cảm thấy có nói cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?