🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1941: Về rồi?

Hoäc Doãn Tư mặc áo len màu đen, tròng một tay vào áo măng tô màu xám, trông điệu bộ có vẻ đang định đi.

An Nhiên chạm vào ngực cậu.

Cậu dùng một tay kéo cô vào, giọng rất nhạt: “Về rồi?”

Cậu vừa nói vừa nhìn ra sau lưng, nói: “Dì Lâm dẫn Lâm Hi ra ngoài chơi rồi!”

An Nhiên muốn hỏi sao cậu cũng ở đây, có vẻ như cậu cũng biết nên nói luôn: “Anh mang đồ đến cho Lâm Hi, đi ngay đây!”

Dường như Hoäc Doãn Tư vẫn thấy chưa đủ, cậu mặc áo khoác hẳn hoi rồi giương mắt nhìn vali của cô: “Tôi có chuyện liên quan đến Lâm Hi muốn bàn bạc với em, giờ em có tiện không?”

Giọng cậu hoàn toàn phù hợp với vị trí “người cũ”, không dây dưa, rất bình tĩnh.

An Nhiên cũng không muốn mất phong độ.

Gô đặt vali xuống, nhàn nhạt: “Được thôi!”

Hoắc Doãn Tư mở cửa ra: “Tôi đợi em trong quán cà phê ở giao lộ.” Nói xong thì bước xuống tầng.

An Nhiên nghe thấy tiếng đóng cửa, cô đứng trước cửa hồi lâu mới tỉnh hồn, sau đó kéo vali về phòng ngủ, chỉ rửa mặt sơ qua rồi cũng ra ngoài.

Cả tháng bận rộn làm cô gầy đi rất nhiều, lúc đến quán cà phê, cô cởi bỏ áo măng tô, dáng người rất gầy gò. Hoäc Doãn Tư gọi cho cô một ly cà phê.

An Nhiên cúi đầu nhấp một ngụm, Hoắc Doãn Tư nhìn cô chăm chú rồi lạnh nhạt nói: “Nghe nói em lên chức nên chúc mừng nhé, sau này không gọi là thư ký An nữa mà nên gọi là Tổng Giám đốc An!”

Giọng điệu cậu mang theo sự lạnh lùng, xen lẫn mấy phần đùa cọt. An Nhiên đều nhận hết. Gô cười khẽ: “Cảm ơn Tổng Giám đốc Hoắc.”

Hoäc Doãn Tư từ từ ngả người ra sau, lắng lặng nhìn cô hồi lâu mới nói tiếp: “Em định sắp xếp cho Lâm Hi thế nào? Định cứ dẫn nó theo như thế à?”

An Nhiên cầm lấy ly cà phê, hỏi ngược lại: “Anh muốn chăm thằng bé à? Không phải anh nói chúng ta không ở bên nhau thì Lâm Hi không phải người thừa kế danh chính ngôn thuận sao? Thế thì nó theo tôi sẽ ổn hơn”

Cậu ít nhiều gì cũng có phần hung hăng. Lần này An Nhiên nhất định phải ký, nếu không sẽ chứng tỏ cô không buông được.

Hợp đồng có hai bản, lúc cô cầm bút ký ngón tay khẽ run lên, nhưng không hề do dự, bởi vì Hoäc Doãn Tư đã ký sẵn rồi, chắc là vẫn luôn chờ cô về.

Gô ký xong thì đưa hợp đồng lại cho cậu. Hoắc Doãn Tư cất một bản đi, sau đó nhẹ nhàng phong độ đứng dậy chào tạm biệt cô.

Cả quá trình cậu không nói thêm một lời thừa thãi, không nhắc một câu nào liên quan đến tình cảm riêng tư với cô, cứ như những ngày qua cậu đã suy nghĩ kỹ càng, đã quyết định rạch ròi với cô.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...