🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1880: Cậu biết rõ điều đó

Hoắc Doãn Tư đã đoán được tính lạnh lùng của An Nhiên. Cậu không ép buộc cô.

Sau một lúc im lặng đáng sợ, cậu thì thầm: “Điện thoại của em hỏng rồi, để tôi †axi giúp eml”

Lúc này An Nhiên mới nhớ ra chiếc điện thoại vẫn còn ở chỗ cậu, cô hỏi muốn cậu trả lại vì trong điện thoại có ảnh của Lâm Hi.

Cô đã để điện thoại di động của mình ở chỗ cậu rất lâu.

Hoắc Doãn Tư nhìn vẻ mặt lo lắng của cô.

Cậu biết rõ điều đó.

Cậu trả lại điện thoại cho cô, giọng bình tĩnh nói: “Không phải em làm việc cho Cố Vân Phàm được trả lương rất cao sao? Sao lại đi bộ mà không mua một chiếc xe chứ?”

An Nhiên lấy điện thoại di động ra kiểm tra.

Cô thì thầm: "Tôi cũng đang suy nghĩ!"

Điện thoại vẫn còn hoạt động, cô nhanh chóng rời khỏi tầm mắt cậu mà không một chút luyến tiếc.

Ngoài cổng bệnh viện, tuyết rơi dày đặc.

Hoắc Doãn Tư nhìn An Nhiên ngồi lên chiếc taxi màu xanh lam, rất nhanh, chiếc taxi đã rời khỏi bệnh viện, biến mất trong làn tuyết mỏng, cậu đi tới đi lui vài bước, vẫn có chút lo lắng.

Cậu nóng lòng muốn gặp lại con trai mình, đứa trẻ tên đó tên Lâm Hi.

Nhưng cậu biết không thể rút dây động rừng, nếu không An Nhiên có thể sẽ chạy trốn khỏi thành phố B ngay lập tức.

Cô vẫn luôn oán trách cậu.

An Nhiên khác với cậu, cậu có hận cô, nhưng An Nhiên hình như không có... Điều này cũng có nghĩa là cô không còn tình cảm với cậu nữa.

Cậu lái xe đến dưới căn hộ nơi An Nhiên ở. Người đàn ông không xuống xe mà cứ ngồi trong xe hút thuốc. Vào ngày tuyết rơi, trời sẽ nhanh tối.

Đèn trong các tòa nhà lần lượt bật sáng, Hoắc Doãn Tư nhìn lên tầng trên cùng, những ô cửa sổ nhỏ bên đó sáng lên màu vàng nhạt, dịu dàng và ấm áp.

Dì Lâm thương cậu nhóc nên lập tức đồng ý: “Con chỉ được chơi một lát thôi! Nếu không mẹ về sẽ tức giận.”

Lâm Hi vui vẻ cười: "Lâm Hi sẽ không làm mẹ tức giận."

Dì Lâm tìm một chỗ tránh tuyết, để Lâm Hi đứng chơi, bàn tay nhỏ bé của cậu bé có thể chạm vào những bông tuyết, Lâm Hi ngẩng mặt lên, mở to mắt.

Hoắc Doãn Tư ngồi trong xe, ngón tay cầm điếu thuốc hơi run rẩy.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...