🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1872: Với giá trị của An Nhiên

Trăng lạnh như nước.

Trận mưa lúc sập tối đã sớm không còn dấu vết, chỉ còn lại ánh trăng lờ mờ.

Hoắc Doãn Tư nhìn An Nhiên lên lầu.

Cậu nhìn quanh bốn phía, điều kiện nơi này cũng khá ổn, đều là năm tầng lầu nhỏ mặc dù không có lắp thêm thang máy, nhưng lại mang một phong cách đặc biệt khác.

Với giá trị của An Nhiên hiện giờ, ở nơi này cũng không lạ.

Hoắc Doãn Tư dựa vào xe hút nửa điếu thuốc, cậu định lên lầu xem thử.

Đúng lúc này, một giọng nói rất nhỏ vang lên: “Hoắc Doãn Tư, có phải anh và cô ta từng có một đoạn quá khứ không?”

Hoắc Doãn Tư khẽ nhíu mày.

Cậu quay đầu thì thấy Tôn Điềm đứng cách đó không xa.

Mùa đông giá rét mà cô ta mặc chiếc áo sơ mi và váy lông cừu, toàn thân lạnh run rẩy cũng không quan tâm mà chỉ chất vấn cậu. Thật lòng mà nói, ở trong lòng Hoắc Doãn Tư, Tôn Điềm không quan trọng lắm, cho tới bây giờ cũng chỉ là quen nhau trên danh nghĩa, thậm chí còn chưa từng hôn hay ôm gì cả.

Tôn Điềm không muốn gây sự như thế.

Mẹ cô ta từng nói, đối với người có thân phận như Hoắc Doãn Tư, sau này cô †a phải biết mắt nhắm mắt mở, có như vậy hôn nhân mới có thể bền lâu.

Nhưng cô ta nhịn không được, cô ta cảm thấy nếu không hỏi rõ ràng, cô ta với cậu sẽ không vui vẻ với nhau được nữa.

Tôn Điềm đang suy nghĩ.

Hoắc Doãn Tư đương nhiên sẽ không nhàn rỗi, ánh mắt cậu hờ hững nhìn chăm chú vào cô gái trước mặt, cậu biết rất rõ cô ta đang nghĩ gì.

Cậu nghĩ, nếu An Nhiên không trở về.

Cậu có lẽ sẽ kết hôn với Tôn Điềm, sau đó làm một đôi vợ chồng gần mặt cách lòng.

Nhưng An Nhiên đã trở lại. Cậu hận cô, nhưng trong lòng cậu biết rõ, không có nỗi hận nào vô cớ cả.

Khoảng chừng nửa phút, trong lòng Hoắc Doãn Tư đã quyết định, cậu mở cửa xe mời Tôn Điềm lên xe: “Tôi đưa cô về nhà.”

Trong giọng nói của cậu không cho phép từ chối.

Dưới ánh trăng, Tôn Điềm nhẹ nhàng chớp mắt, cuối cùng cũng không dám khóc lóc om sòm với cậu mà ngoan ngoãn ngồi lên xe.

Hoắc Doãn Tư lái xe rất nhanh.

Trong phòng khách lầu hai, hai tay cô đặt trên đầu gối, cắn đôi môi đỏ mọng: “Em hợp với anh hơn cô ta! Cô thư ký An kia hình như không có gia thế gì, hơn nữa cô ta... ở bên cạnh Tổng Giám đốc Cố, Tổng Giám đốc Gố rất lăng nhăng!”

Cô ta nói xong thì thấy hơi chột dạ.

Hoắc Doãn Tư nhìn cô ta chằm chằm, giọng Tôn Điềm càng lúc càng nhỏ, không dám nói thêm câu nào.

Một lúc lâu sau, thái độ Hoắc Doãn Tư lạnh lùng: “Bây giờ tôi cho cô hai lựa chọn, thứ nhất, quan hệ của chúng ta đến đây là kết thúc! Thứ hai, tôi sẽ cho Tôn gia hai dự án, cô nói với bố cô một chút thì ông ấy sẽ biết, nhưng tôi có điều kiện...”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...