🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1869: Đôi mắt của cô đen kịt

Cậu im lặng nhìn cô một lúc lâu, sau đó bước nhanh đến, khoác áo khoác đen lên vai An Nhiên, giọng nói của cậu có hơi căng thẳng: “Lên xel”

An Nhiên không nhúc nhích.

Cô chỉ từ từ ngửa mặt lên trời, dưới mái tóc bồng bềnh, khuôn mặt của cô lộ ra vẻ tinh xảo và khéo léo.

Đôi mắt của cô đen kịt.

Cô nhìn vào mắt cậu, nhẹ nhàng nói: “Hoắc Doãn Tư, chúng ta đã chia tay từ lâu rồi! Cho dù tôi có bị mưa xối chết cũng không liên quan gì đến anh, tôi cầu xin anh, anh có thể buông tha cho tôi không? Tôi rất hài lòng với cuộc sống hiện tại của mình, có thể cầu xin ngài Hoắc giơ cao đánh khế một lần không, có thể chừa lại cho tôi một chút chỗ được không?”

Nói xong cô cởi áo khoác xuống, vắt lên tay cậu.

Hoắc Doãn Tư nhìn thẳng vào cô.

Mưa làm mờ mắt nhau.

Mùa đông, những người đã từng yêu nhau, lúc này lại giằng co nhau như nam nữ sỉ tình, không ai muốn thỏa hiệp, cũng không ai muốn chịu thua, lại càng không ai nguyện ý nói một tiếng gặp lại.

Hoắc Doãn Tư đi lên phía trước một bước.

Cậu nhẹ nhàng nắm lấy cằm của cô, đến gần cô, nhẹ nhàng nói một câu lạnh như băng: “Tôi biết em đang nghĩ đến cái gì! Chỉ là tôi bôi nhọ em, em lại cho rằng †ôi biến em thành người thứ ba, thế nhưng An Nhiên, lúc trước giữa chúng ta là ai trêu chọc ai, là ai biến tôi trở thành người thứ ba?”

Đôi môi lạnh lùng của cậu áp vào môi cô, ánh mắt cũng lạnh như băng.

“Em có dám nói lúc ở bên cạnh tôi, em chưa từng nghĩ đến Tân Bá Lai một giây nào không?”

An Nhiên không thể nhịn được nữa, muốn tát cho cậu một bạt tai.

Nhưng tay của cô bị cậu bắt được, Hoắc Doãn Tư bắt được cổ tay mảnh khảnh của cô, rõ ràng là gần như vậy, nhưng cậu vẫn dùng hết sức ép cô về phía mình.

Cuối cùng, cậu ôm cô vào trong lòng.

Ngay cả cơn mưa lạnh buốt cũng không chống lại sự nóng bỏng trên người cậu, môi cậu áp vào môi cô, đốt cháy sự nóng bỏng này đến tứ chi của cô, sự bá

đạo và nóng rực khiến An Nhiên không thể đứng vững.

Cậu còn bá đạo hơn trước kia, đôi tay dài rộng ôm chặt vòng eo thon nhỏ của cô, để cô sát gần lại mình.

“Tất nhiên là chúng ta chia tay rồi!”

Hoắc Doãn Tư lui về sau một bước, cậu lạnh lùng liếc nhìn cô: “Lên xe! Tôi không muốn em bị bệnh vì tôi, nếu không đến lúc đó tội của tôi lại tăng thêm một bậc.”

Lần này cậu không cho cô một cơ hội nào nữa, nhét cô vào trong xe.

Lên xe, Hoắc Doãn Tư cởi vest ra, điều chỉnh nhiệt độ xuống mức thấp nhất, cuối cùng ném khăn lông cho An Nhiên: “Nếu như em không muốn bị bệnh thì tốt nhất nên cởi cái váy len đó ra đi.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...