🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1866: Anh còn cần phụ nữ?

“Anh còn cần phụ nữ?”

“Hai triệu một lần? Ba ngày mười triệu?”

An Nhiên cố gắng để giọng nói của mình không run rẩy, nhưng khóe mắt vẫn ánh lệ, cô tức giận đẩy cậu ra, ngồi thẳng dậy chỉnh lại quần áo, sau đó nhẹ giọng nói: “Cho tôi xuống xe!”

Hoắc Doãn Tư cũng ngồi thẳng.

Cậu châm điếu thuốc vừa nãy, rít hai hơi, trong xe cảm thấy rất bức bối, An Nhiên chịu đựng không nói.

Cậu gảy tàn thuốc lá, nhàn nhạt nói: “Tôi nói rồi, uống cà phê với tôi.”

An Nhiên có chút tức giận: “Hoắc Doãn Tư, anh còn muốn sao nữa? Ba năm, chúng ta đã sớm chia tay! Anh bảo tôi là kẻ lừa đảo, anh bảo tôi không biết xấu hổ vì tiền, tôi nhận, anh bảo tôi không xứng làm bà Hoäc, tôi cũng không quan trọng, tôi rời bỏ anh rồi, tại sao anh không buông tha cho tôi?”

“Anh có bạn gái rồi, anh còn muốn gì ở tôi nữa?”

“Trở thành tiểu tam vô liêm sỉ sao? Anh muốn tôi giống mẹ tôi đúng không?

Hoắc Doãn Tư, tôi không tin anh không biết, nhưng anh vẫn luôn sỉ nhục tôi như thết”

Cô nói xong, lồng ngực kịch liệt phập phồng.

Sau khi gặp lại, gương mặt bình tĩnh của cô lúc này cuối cùng hoàn toàn bị xé rách.

Biết rõ Hoäc Doãn Tư cố tình, nhưng cô vẫn không nhịn được.

Trút giận xong, cô tựa lưng vào ghế, căn nhẹ lên mu bàn tay lẩm bẩm: “Anh để tôi đi được chưa? Hoắc Doãn Tư, anh muốn cái gì cũng có, nhưng tôi chỉ có mình tôi thôi.”

Hoắc Doãn Tư yên lặng ngồi trong xe.

Một lát sau, cậu hạ cửa sổ xe xuống, để mùi khói tan đi.

Cậu chỉ nhàn nhạt nói: “Uống cà phê với tôi.”

An Nhiên bình tĩnh lại: “Được thôi, tôi uống cà phê với anh! Uống xong, chúng †a đường ai nấy đi, sau đừng bao giờ nhắc lại quá khứ, cũng đừng bao giờ dây dưa vào tôi nữa.”

Cổ họng cô nghẹn lại, cô không muốn nhớ lại những thứ đó. “Cà phê ở phòng bếp sao? Tôi pha cho anh.”

Hoắc Doãn Tư đặt áo khoác xuống, cởi cúc áo vest, lạnh nhạt nói: “Dì trong bếp mua ít đồ ăn, cùng ăn một bữa đi!”

“Anh bảo tôi nấu cơm cho anh?”

“Hoắc Doãn Tư, anh cảm thấy có thực tế không?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...