🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1861: Cảm ơn dì Lâm

Dì Lâm không khỏi gật đầu.

Bà ủng hộ An Nhiên: “Nghĩ kỹ thì tốt! Chúng ta có tay có chân, không sợ không nuôi được con.”

An Nhiên nói nhỏ: “Cảm ơn dì Lâm.”

Dì Lâm vỗ nhẹ đầu cô: “Cảm ơn cái gì, đồ ngốc! Uống xong cái này thì nhanh đi ngủ đi, sáng mai còn phải đi làm!”

Nhắc đến đây, An Nhiên không nhịn được châm chọc. “Hôm nay Lý Tư Ỷ lại làm ầm lên với Tổng Giám đốc Gố.”

Dì Lâm giả vờ ngạc nhiên: “Vậy sao? Vậy thì Tổng Giám đốc Cố lại xấu mặt

An Nhiên cười cười không nói thêm gì.

Nhưng dì Lâm lại trầm ngâm, bà đã từng gặp Tổng Giám đốc Cố, rất nhiều lần xã giao Tổng Giám đốc Cố đều đưa An Nhiên về, còn có một lần lên nhà ngồi, nhưng chỉ uống một tách trà.

Ánh mắt Tổng Giám đốc Cố nhìn An Nhiên có phần không đúng.

Cũng không phải cách đàn ông nhìn phụ nữ, dì Lâm cảm thấy, ông ấy nhìn người khác thông qua An Nhiên.

Từ rất lâu, bà vẫn nghe được tin đồn nhảm ở thành phố B.

Tổng Giám đốc Cố phong lưu này, vào thời còn trẻ đã yêu thầm bà chủ nhà họ Hoắc, cũng chính là mẹ của Hoắc Doãn Tư, vào lúc An Nhiên nghèo túng nhất, Tổng Giám đốc Cố đã thu nhận An Nhiên, rồi sau đó hai năm sau, An Nhiên càng ngày càng giống người đó... Bà Ôn.

Dì Lâm không thể nói là tốt, cũng không thể nói là không tốt.

Nhưng quả thực An Nhiên đã tốt hơn trước.

Những lời này, bà không nói trước mặt An Nhiên, nói ra cũng không tiện.

Ngày hôm sau, An Nhiên đến công ty làm việc.

Trên mặt Cố Vân Phàm lại có thêm vài vết cào, cùng lúc đó trên cổ cũng có thêm mấy vết xanh tím.

An Nhiên nghĩ thầm: Thật đủ kịch liệt!

Nhưng cô vẫn nở nụ cười điềm tĩnh, cầm sổ báo cáo công việc cho Cố Vân Phàm, Cố Vân Phàm dựa vào ghế da lơ đãng nghe.

An Nhiên nói mấy lần, phát hiện ông ta không lắng nghe, cuối cùng không nhịn được mà nói: “Tổng Giám đốc Cố, tôi có cần hẹn trước bác sĩ cho ông không?”

Cố Vân Phàm lập tức ngồi thẳng dậy: “Sức khỏe tôi rất tốt.”

An Nhiên cười nhẹ.

Cố Vân Phàm ném một quyển sách ra, nhàn nhạt giao việc: “Lý Tư Ỷ muốn đồ trang sức, cô chọn cho cô ấy đi!”

Cô cầm lấy quyển sách: “Được! Tôi sẽ làm!”

Đang định rời đi, Cố Vân Phàm gọi cô lại: “Chờ chút.”

Ông ta lấy một tấm thẻ từ trong ngăn kéo cho cô: “Đây là thẻ nạp tiền của nhà hàng Pháp nổi tiếng nhất thành phố, trong thẻ có hạn mức một trăm nghìn, coi

như quà sinh nhật cho cô, khi nào rảnh thì dẫn Lâm Hi và dì Lâm đi thử.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...