An Nhiên vô tình quay đầu lại, đúng lúc thấy họ, nụ cười trên môi hơi cứng đờ, sau đó cô gượng cười, coi như lời tiếp đón.
Cố Vân Phàm bên cạnh nhận thấy cô có sự khác thường thì nhìn sang. “Ha ha, đây không phải cậu ấm nhà họ Hoäc sao, trùng hợp quá.”
Cố Vân Phàm đi đến, An Nhiên là thư ký chỉ có thể phải đi theo, Cố Vân Phàm nhìn Hoắc Doãn Tư rồi cười: “Bạn gái mới? Trông rất xứng đôi.”
Ông ta còn không sợ đổ thêm dầu vào lửa, nghiêng đầu hỏi An Nhiên: “Cô nói xem có đúng không?”
Được khen ngợi, Tôn Điềm ngượng ngùng: “Cảm ơn Tổng Giám đốc Cố.” Hoắc Doãn Tư lại nhìn chằm chằm vào An Nhiên, có vẻ như khăng khăng muốn nghe câu trả lời từ cô... Nếu trước đây An Nhiên rất có thể sẽ rưng rưng, nhưng sau ba năm, cô đã không còn là An Nhiên trước đây nữa.
Cô mỉm cười dịu dàng: “Ánh mắt của Tổng Giám đốc Hoắc, đương nhiên rất tốt.”
Cố Vân Phàm chưa kịp bỏ đá xuống giếng.
Hoắc Doãn Tư lạnh nhạt: “Thật sao? Thư ký An cũng nghĩ vậy? Tôi nghĩ thỉnh thoảng mình cũng sẽ nhìn lầm.”
An Nhiên bình tĩnh: “Thành công là luôn học hỏi không ngừng từ kinh nghiệm thất bại, Tổng Giám đốc Hoäc, đúng chứ?”
Hoắc Doãn Tư cười lạnh: “Thư ký An nghĩ thoáng thật.”
An Nhiên nói: “Dù nghĩ không tháng cũng phải nghĩ rộng, con người luôn phải tiến về phía trước!”
Không khí có phần ngưng đọng.
Tôn Điềm nhìn họ, có chút khó hiểu, không phải họ quen biết nhau sao, chẳng
lễ...
An Nhiên dịu dàng cười với cô ta: “Là thế này! Lúc còn ở Hoắc Thị, tôi có chút bất đồng với Tổng Giám đốc Hoắc trong công việc, khi từ chức cũng không thoải mái, nhưng tôi nghĩ Tổng Giám đốc Hoäc hẳn đã quên chuyện đó sau ngần ấy
năm, chứ đừng nói đến quan tâm đến nó.”
Tôn Điềm vội vàng bảo vệ: “Đúng đúng đúng, Hoắc Doãn Tư sẽ không keo kiệt.”
Lời nói của An Nhiên khiến Cố Vân Phàm bật cười.
Núi không chuyển thì nước chuyển, ai ngờ An Nhiên vốn nhút nhát ngày xưa lại có thể độc lập như vậy, ông ta vừa thưởng thức vừa tự hào, cười với Hoắc Doãn Tư: “Bạn gái không tệ, tôi và An Nhiên chờ uống rượu mừng của cậu.”
Rượu mạnh vào cổ họng, vị cay độc như chuyện xưa, cậu hơi híp mắt nhìn theo người kia, trong hơi say, gương mặt thanh tú giỏi giang chồng lên khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ ngày xưa, tạo thành một An Nhiên mới.
So với Hoắc Doãn Tư, An Nhiên có vẻ bình tĩnh hơn nhiều.
Dường như cô đã buông bỏ những chuyện cũ, chỉ coi cậu là người quen khi xưa, nếu gặp cũng chỉ nhàn nhạt gật đầu chào hỏi, không còn tình cảm cá nhân nào nữa.
Nhà vệ sinh, không hẹn mà gặp.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?