🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1798: Cậu vừa nói vừa sờ cô

Hoắc Doãn Tư cười thầm.

Cậu vừa ngắm nghía chiếc vòng vừa ôm cô vào lòng: “Tức giận rồi sao? Còn nói mình không phải thú cưng, dễ tức giận như vậy mà còn không phải thú cưng thì là gì?"

“Em không phải!”

Hoắc Doãn Tư thuận tay ném cái hộp kia đi.

Cậu lật người, bao vây cô ở dưới thân mình, kề sát vào dái tai của cô, không biết xấu hổ nói: “Thích ăn cà rốt đến vậy, còn dám nói mình không phải chú thỏ con?”

Cậu vừa nói vừa sờ cô.

Một con thú nhỏ vừa nhẹ vừa mềm lại đáng yêu.

An Nhiên không còn sức lực, cả khuôn mặt cô vùi vào lồng ngực cậu, không dám ngẩng đầu lên nhìn ai nữa.

Cậu quá xấu xa!

Trong lòng Hoắc Doãn Tư thỏa mãn.

Thực ra cậu chỉ đang trêu chọc cô thôi, chẳng qua cậu chỉ bớt chút thời gian đi mua một món quà cho thư ký Nghiêm, còn An Nhiên của cậu đương nhiên cần phải chọn lựa kỹ càng, mời nhà thiết kế nổi tiếng nhất thiết kế riêng.

Nhẫn cưới của hai người họ, không thể qua loa!

Cậu ôm lấy người trong lòng mình, niềm vui trong lòng lúc này còn nhiều hơn cả hơn hai mươi năm trước cộng lại, rất hiếm khi cậu có cảm giác gần như không thể chịu nổi thế này, thế nhưng tình cảm mãnh liệt đến thế va chạm trong cơ thể cậu, cuối cùng vẫn được đè nén trở nên yên bình.

Yên bình ở bên nhau.

Mặc dù không phải thời điểm tốt, cũng không phải địa điểm tốt, thế nhưng cậu vẫn đang nằm trên giường, ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng nói ra ba chữ kia.

Vô cùng thật lòng.

An nhiên khẽ run rẩy, cô nhẹ nhàng hít mũi, lại ôm chặt lấy cậu.

Hoắc Doãn Tư nhẹ nhàng hỏi: “Ngủ cũng cho ngủ rồi, theo tôi về nhà nhé?”

Không đợi cô trả lời, cậu đã tự cười thành tiếng trước, cuối cùng xoa nắn khuôn mặt của cô: “Làm sao bây giờ, hôm nay chúng ta không dùng biện pháp, lỡ †ạo ra một con thỏ con thì em có làm thế nào cũng chạy không thoát đâu.”

Cô ngồi nửa quỳ, kéo kéo tay cậu: “Anh đi mua thuốc cho em được không?”

Hoắc Doãn Tư đưa một tay gối sau đầu.

Cậu im lặng nhìn ngắm cô, một lúc lâu sau lại nở nụ cười: “Nếu có thai thì sinh, bố tôi còn đang ước tôi sinh cho ông ấy một đứa cháu trai để bế sớm hơn chút kìa! Con gái cũng được!”

Cậu nói xong, lại xoa xoa mặt cô: “Không tệ đấy! Còn biết sai bảo tôi!”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...