🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1783: Tổng giám đốc Hoäc?

Đối phương còn không cam tâm.

Thư ký Nghiêm rũ mặt cười nhạt: “Nếu như thông minh thì cô không nên khiến cho tổng giám đốc Hoắc không vui, nếu không thì không phải thất nghiệp đơn giản vậy đây, e là ngay cả thành phố B cũng ở không được.”

Nói xong chị nhìn đồng hồ, trực tiếp vào thang máy.

Thư ký mới nhìn bóng lưng của chị, có chút ngơ người cô ta không tin ảnh hưởng của An Nhiên lớn như vậy.

Tổng giám đốc Hoắc thật sự bị một người phụ nữ tổn thương đến như vậy?

Cô ta rất nhanh đã biết rồi.

Cô ta kéo hành lý, khi ở ngoài gọi xe cô ta đã nhìn thấy An Nhiên.

An Nhiên làm việc ở tiệm bữa sáng đối diện, cô ta cố ý đi qua đó, muốn nói mấy câu nhưng mới đi gần đã nhìn thấy trên cổ của An Nhiên có vết hôn, khắp người đều là vết đỏ nhàn nhạt có thể nghĩ đến tình trạng lúc đó kịch liệt như thế nào.

Tối hôm qua, tổng giám đốc Hoäc tìm An Nhiên sao?

Nhưng mà cho dù tổng giám đốc Hoắc tình cũ khó quên nhưng vì sao An Nhiên lại sống cực khổ thế này?

Đột nhiên cô ta không muốn hỏi nữa. Cô ta sợ hỏi xong bản thân khó chịu hơn. Cô ta sợ biết bản thân khát vọng chính là thứ người khác không cần.

Còn An Nhiên vẫn kéo lê cơ thể mệt nhoài, ở chỗ đó thu tiền, lấy bữa sáng cho khác... Ngày qua ngày cô cứ sống như thế.

Cuối cùng thư ký mới mắng một câu: “Đồ ngốc!” Cô ta kéo hành lý đi!

An Nhiên ngước mắt nhìn thấy một người, hình như từng gặp ở đâu nhưng cô lại dường như quên rồi... Cuối cùng cô cúi đầu tìm tiền lẻ thối khách.

Phòng cao nhất.

Thư ký Nghiêm lấy được thẻ dự phòng quẹt mở cửa ra, vừa vào đã ngửi được trong phòng toàn mùi thuốc lá.

May mà không có mùi rượu. Chị nghĩ tổng giám đốc Hoắc cũng xem như kiềm chế.

Quần áo vứt đầy nhà, chị giống như bà mẹ già nhặt từng món lên, cất từng món lại... Cuối cùng ở phòng ngủ chính nhìn thấy Hoắc Doãn Tư.

Nói như thế nào dây, thư ký Nghiêm tuy là thư ký đầu tiên nhưng chị rất ít khi chăm sóc đời sống thường ngày của Hoắc Doãn Tư.

Tổng giám đốc Hoắc không thích thư ký quản lấy thứ này.

Anh ấy kêu chị đến có thể quả thật cần chăm sóc rồi, dáng vẻ không tốt sắc mặt trắng bệch.

“Tổng giám đốc Hoäc?”

Thư ký Nghiêm đưa tay chạm vào bàn tay có chút nóng, có lẽ tổng giám đốc Hoắc sốt rồi.

Hoắc Doãn Tư tỉnh lại. Giọng nói của anh ấy vô cùng khàn: “Đến rồi! Gọi bác sĩ cho tôi.”

Nói xong anh ấy lại nhắm mắt lại: “Bao tử có chút đau, đầu cũng choáng, kêu bác sĩ của khách sạn là được rồi, gọi thêm một phần bữa sáng cho tôi.”

Gọi bác sĩ, đặt bữa sáng một hơi làm xong!

Trong lúc đó còn đóng gói hết quần áo của cấp trên, chuẩn bị đưa đến phòng giặt khô của khách sạn...

Đối diện đường, An Nhiên đang làm việc, bà chủ đột nhiên qua nói: “Khách sạn đối diện có phần cần giao là trong phòng tổng thống, một đêm một trăm hai mươi nghìn đô, cháu vừa hay đến đó mở mang tầm mắt, trở về đừng quên nói với dì đó nhé!”

Tiếp đến, một túi đựng hoành thành đã rơi đến tay của An Nhiên.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...