🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1763: Thật xin lỗi đại tiểu thư

Bản thân lão Triệu cũng có cháu trai.

Là một thằng con trai chân đất, làm gì thơm, mềm như Miên Miên, lão Triệu hấp tấp ôm Miên Miên vào trong ghế nhỏ, bởi vì trong nhà có thêm một cục cưng

như vậy, trên tất cả xe đều có ghế trẻ em. Hoắc Thiệu Đình đã dặn dò, hôm nay lái chiếc này, ngày mai lái chiếc kia. Hơn 10 chiếc xe trong nhà, đều để bảo bối ngồi liên tục.

Lão Triệu cười đến mức nếp nhăn đều nhăn lại, hiếm lạ như thứ gì đó, đợi đến khi mình lên xe mới phát hiện còn chưa mở cửa xe cho Hoắc Tây, lập tức xuống xe: “Thật xin lỗi đại tiểu thư.”

Hoắc Tây oán giận: “Chú Triệu, bây giờ chú đã không còn thương cháu nữa

rồi” Lão Triệu cười ngây ngô: “Trẻ con mới mẻ!”

Hoắc Tây muốn Trương Sùng Quang cùng lên xe, để lão Triệu thuận tiện tiễn một đoạn, nhưng Trương Sùng Quang lại xua tay: “Anh hút điếu hương rồi đi, các em về trước đi! Buổi tối anh sẽ đi đón em và Miên Miên.”

Hoắc Tây gật đầu.

Lão Triệu nhấn ga, Trương Sùng Quang châm điếu thuốc lá, sâu kín nhìn

chiếc xe biến mất trong tầm mắt. Hắn chậm rãi hút một điếu thuốc, đi trở về phòng ăn. Chọn một chỗ ngồi xuống.

Mãi cho đến khi nhóm khách cuối cùng của nhà hàng đều đi hết, Trương Sùng Quang châm điếu thuốc lá... Quản lý có mắt nhìn, biết vị này không thoải mái, vội vàng tiến lên cười: “Thiếu gia Sùng Quang, chúng ta làm không tốt chỗ

nào sao?” Trương Sùng Quang vẫn chậm rãi hút thuốc. Giọng anh trầm thấp: “Việc riêng!”

Nói xong, anh bóp thuốc lá, đi vào phòng ăn phía sau bếp, nơi đó có cái lối đi là tới phòng thay quần áo.

Quả thật, Tân Bá Lai đang thay quần áo.

Người đàn ông trẻ tuổi vừa cài áo sơ mi, vừa thỉnh thoảng nhìn điện thoại,

giống như đang chờ cái gì.

Giọng Trương Sùng Quang hời hợt: “Là chờ vợ tôi trả lời sao?”

“Xin hãy gọi cô ấy là bà Trương!” “Mặt khác, không phải vợ tôi nói cho tôi biết, mà là động cơ của anh Tân quá

rêu rao, không khó để cho người ta nhìn ra được! Nhưng tôi có thể nói cho anh biết, cô ấy sẽ không trả lời anh.”

“Vậy sao? Anh Trương cố ý tìm đến, chứng tỏ cũng không tự tin.”

Trương Sùng Quang nở nụ cười, anh tiến lên túm lấy người đàn ông lông còn không mọc ở trước mặt, cười lạnh: “Anh thì biết cái gì? Anh hiểu cô ấy bao nhiêu mà dám trêu chọc cô ấy? Anh có biết người giống như anh, bình thường cô ấy sẽ không liếc hơn một cái, sở dĩ cô ấy biết anh, là bởi vì anh con mẹ nó là một phế vật”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...