🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1756: Anh không ngờ

Lầu hai bệnh viện, Trương Sùng Quang đứng trước cửa sổ, yên lặng nhìn cảnh tượng đó.

Lâm Tầm tìm Hoắc Tây mượn tiền, tiền đó dùng làm gì đương nhiên anh biết, anh nghĩ, Lâm Tòng có thể rất ngại nói cho Hoäc Tây, vợ chồng bọn họ gần như không có gì riêng tư, người của Trương Sùng Quang cử đi luôn luôn quan sát bọn họ.

Anh không ngờ, Hoäc Tây lại cho mượn.

Trong lòng cô, Lâm Tòng cũng xem như là bạn sao?

Anh đối phó với bạn cô, trong lòng cô có phải sẽ trách anh không?

Cô và Lâm Tòng, sẽ còn tiếp xúc với nhau không?

Ống quần bị kéo nhẹ, anh cúi đầu, nhìn Miên Miên.

Miên Miên muốn anh ôm, cũng muốn nhìn mây bên ngoài, nói mây rất đẹp.

Trương Sùng Quang nhìn gương mặt nhỏ ngây thơ của con gái, gương mặt u ám mới dần nhạt bớt, đợi đến lúc Hoắc Tây quay về, anh đã khôi phục lại dáng vẻ bình thường, thành thục dịu dàng.

Anh đưa giấy tờ của Miên Miên: “Tình hình vẫn tốt!”

Hoắc Tây cầm lấy xem kỹ càng, cô nhìn một lúc lâu, nhẹ nhàng ôm Miên Miên khẽ hôn.

Miên Miên cũng hôn cô.

Trương Sùng Quang lát nữa phải họp ở Tây Á, lúc ngồi trên xe, anh thắt dây an toàn nói: “Em với Miên Miên đến công ty đi! Buổi trưa họp xong, anh đưa hai người đi ăn cơm.”

Miên Miên vỗ tay: “Bố muốn hẹn hò với mẹ.”

Hoäc Tây không nhịn được bật cười: “Học ở đâu ra vậy?”

Ánh mắt Trương Sùng Quang nhìn cô sâu thẳm: “Vậy em có đi không? Chúng †a đi ăn đồ Pháp, nhà hàng đó cũng có thức ăn cho trẻ em không tệ! Đúng... Chính là nhà hàng mà mẹ em mở, em không muốn đánh đàn piano sao?”

Hoắc Tây nhớ lại chuyện cũ, lạnh nhạt nói: “Không muốn đàn!”

Trương Sùng Quang khởi động xe, đánh lái rời khỏi bệnh viện, anh lại cười: “Chuyện cũ năm nào rồi, vẫn còn nhắc nữa! Thật ra cô ấy đàn không hay bằng eml”

Có lẽ là mấy năm qua, Miên Miên ra đời đã chiếm lấy rất nhiều thời gian của cô, cô cũng không còn sức đi so đo những chuyện kia nữa, thậm chí cô còn nghĩ cho dù ngày nào đó Trương Sùng Quang ăn vụng bên ngoài, cô cũng có thể bình tĩnh nhắc Anh chú ý an toàn, đừng tùy tiện tìm bất kỳ cô gái nào.

Hoắc Tây thản nhiên cười ra tiếng.

Trương Sùng Quang nghiêng đầu hỏi cô cười gì, sao cô chịu nói, Trương Sùng Quang lại nhìn cô, có chút cảnh cáo nói: “Bà Trương, anh sế không ngoại tình! Em bỏ cái suy nghĩ này đi!”

Hoắc Tây: Cười không nổi rồi!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...