🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1750: Cô muốn nói chuyện

Nhưng thật ra trong lòng cô hơi hốt hoảng.

Hiện tại cô vẫn rất sợ anh, sợ một ngày thú tính của anh bùng nổ.

Cô muốn nói chuyện với anh một lát sau khi mang thai.

Ôn Noãn nhìn vẻ mặt của cô, bà đoán cô đang nghĩ đến chuyện của Sùng Quang, nhẹ giọng hỏi: “Mẹ hỏi con, tình cảm giữa hai đứa sao rồi?”

Ý của bà là, ở chung với nhau là vì Miên Miên, hay vẫn còn tình cảm. Hoắc Tây hiểu ý của bà.

Cô suy nghĩ một lúc rồi thấp giọng nói: “Đầu có! Quan trọng là con không chơi đùa nổi nữa rồi."

Cô nuôi lớn Miên Miên ở nước Anh cũng không sung sướng, Hoäc Tây hiện tại đã khác với Hoắc Tây ở nước Anh, cô đã từng yêu Trương Sùng Quang sâu sắc đến vậy, cũng đã chịu đủ khổ.

Một người cũng là sống, thêm một người, thật ra vẫn là sống.

“Có thêm một người yêu thương Miên Miên cũng không có gì không tốt!” Hoắc Tây thờ ơ nói.

Trong lòng Ôn Noãn hiểu rõ.

Bà hơi xúc động nhưng lại không thể nói nhiều, hai đứa nhỏ đã lớn rồi.

Hoắc Tây nhạt nhẽo uống trà, lúc cô ngước mắt lên thì thấy một bóng người. Là Trương Sùng Quang.

Anh mặc một chiếc áo khoác cực kỳ tinh tế, kéo theo hành lý, nhìn dáng vẻ mệt mỏi đầy bụi bặm của anh, có lẽ anh vừa xuống máy bay.

Hoắc Tây hơi ngẩn ra.

Anh về lúc này thế, anh có nghe được hai người nói chuyện không? Tuy nhiên vẻ mặt Trương Sùng Quang vẫn như thường. Anh đặt hành lý xuống, nhẹ nhàng ôm Ôn Noãn: “Mẹ!

Ôn Noãn vỗ nhẹ mu bàn tay của anh: “Con và Hoắc Tây nói chuyện một lát đi!”

Trương Sùng Quang ngẩng đầu, ngước mắt nhìn bà rời đi, mãi cho đến khi không thấy Ôn Noãn nữa anh mới thu hồi ánh mắt thấp giọng hỏi em thấy đỡ hơn chưa Hoắc Tây: “Em thấy đỡ hơn chưa?”

Hoắc Tây giấu diếm uống một ngụm hồng trà: “Gần khỏi hẳn rồi!”

Trương Sùng Quang cũng không kiên trì: “Cũng được! Anh dành thêm thời gian cho hai người.”

Trong đình, hoa nở đúng lúc.

Gió nhẹ thổi hiu hiu, sự nóng nực trên người anh được xua đi nên thấy dễ chịu hơn hẳn.

Đã mấy ngày hai người không gặp nhau, Trương Sùng Quang không khỏi muốn thân thiết với cô. Anh đi ra sau ghế của cô nhẹ nhàng ôm lấy cô, anh ghé vào sau tai cô, khàn giọng nói: “Lần sau anh sẽ nhẹ nhàng hơn.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...