Người giúp việc để bữa trưa lên giường, mỉm cười nói: “Cô chủ nhỏ thương cô thật đấy, cô bé nói cô thấy trong người không thoải mái nên mang thức ăn lên phòng cho cô! Điểm ấy lại giống ông chủ.”
Người giúp việc là người từng trải, cô ta đoán được nguyên nhân Hoắc Tây thấy không thoải mái.
Chỉ là trước mặt trẻ con không thể nói thẳng được. Hoắc Tây tự thấy cô không còn mặt mũi gặp ai nữa.
Người giúp việc rất biết ý, nói thêm vài câu rồi ra ngoài trước, Hoắc Tây nhìn Miên Miên.
Cô bé nằm ngoài trên giường với Tiểu Quang, ngẩng cái đầu nhỏ như muốn được khen.
Hoắc Tây không nhịn được cười. Cô đưa tay sờ đầu cô bé nói: “Mẹ không sao hết, cảm ơn con nhé!”
Bạn nhỏ tự nhiên lại hơi ngại.
Cô bé chạy sang phòng khách chơi xếp gỗ, Tiểu Quang chơi với cô bé. Ánh nắng chiếu vào thân hình nhỏ bé ấy, Hoắc Tây nhìn mà thấy lòng mình như nhữn ra, lại thêm mùi hoa hồng thoang thoảng nơi đầu mũi, tâm trạng cô thật sự không tệ.
Vì không phụ ý tốt của bạn nhỏ, cô vẫn ngồi trên giường ăn cơm, lúc đầu không thấy gì nhưng cô chỉ ăn một miếng đã thấy rất đói!
Cô thật sự vừa mệt vừa đói.
Nhớ đến yêu cầu sáng nay của Trương Sùng Quang, Hoắc Tây hơi buồn bực. Đúng lúc này, điện thoại cạnh giường reo lên.
Cô nhìn, là điện thoại của Trương Sùng Quang.
Hoắc Tây suy nghĩ rồi vẫn nghe, chắc máy bay của Trương Sùng Quang bên kia đã hạ cánh rồi, anh khàn giọng: “Em dậy rồi à?”
Hoắc Tây không hỏi sao anh lại biết, người giúp việc ở đây đều là con mắt của anh.
Cô thấp giọng ừ một tiếng. Cố ý để lộ sự lạnh nhạt.
Sao Trương Sùng Quang lại không hiểu cô, anh cười nhẹ: “Nghỉ ngơi cho khỏe đi, mấy hôm nữa anh về rồi!”
Hoắc Tây cúp điện thoại. Cô cúp điện thoại mà thấy dưới chân nóng hầm hập, cô vội vàng đứng lên. Ga giường đỏ hết lên.
Vừa đúng lúc ấy bụng dưới cũng đau đớn, Hoắc Tây ôm bụng, thậm chí cô còn muốn làm thịt Trương Sùng Quang.
Có lẽ vì anh làm quá mạnh, mấy ngày tiếp theo Hoắc Tây không hề thấy đỡ, vì muốn có thai nên cô không dám uống thuốc, cứ trực tiếp chịu đựng như vậy.
Cô nhịn không được đưa Miên Miên về nhà họ Hoắc ở mấy ngày. Ôn Noãn chăm sóc Hoắc Tây.
Hoắc Minh chơi với Miên Miên, sức khỏe Miên Miên không tốt, không thích hợp chơi ngoài sân.
Hoắc Tây vì làm bé con vui nên vung tay bao xung quanh thành phố B một tuần tới cho cục cưng Miên Miên của ông chơi.
Khi Hoắc Tây còn nhỏ cũng không được khỏe nên Hoắc Minh rất có kinh nghiệm chăm sóc Miên Miên.
Hoắc Tây cũng yên tâm.
Vào ngày thứ tư, Hoắc Tây khỏe hơn nhiều, Ôn Noãn chuẩn bị trà chiều hẹn cô uống ở viên phía sau.
Hoắc Tây rất bất ngờ.
Không phải mai anh ấy mới về sao?
Ôn Noãn vẫn cười nhạt: “Bố con nhiều chuyện nói là con và Miên Miên đang ở đây, thằng bé hỏi lại thì biết con đang thấy không khỏe nên làm xong chuyện thì quay về luôn rồi.”
Hoắc Tây rất bình tĩnh gật đầu.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?