An Nhiên xuống xe, bước đến cạnh cậu, thì thầm nói: “Nhanh quá!”
Hoắc Doãn Tư nhướng mày nhìn cô.
An Nhiên lập tức nói: “Tống Giám đốc Hoắc làm việc nhanh quá!”
Hoắc Doãn Tư lộ vẻ kiêu ngạo, dẫn người vào thang máy lên tầng cao nhất, cửa mở ra, thư ký nhỏ ngây người ngay lập tức… Nói là căn hộ,
nhưng tổng diện tích cộng với tầng trên cũng phải ít nhất 400 mét vuông.
Trang trí màu kem, rất ấm áp.
Hoắc Doãn Tư nhìn ánh mắt sáng rực của cô, lòng hư vinh được thỏa mãn, cậu ném thẻ chìa khóa lên huyền quan, bắt đầu thay giày: “Em thích phòng ngủ nào thì cứ chọn phòng nấy.”
An Nhiên nhẹ giọng nói: “Em thuê phòng nào cũng được!”
Hoắc Doãn Tư cũng không bắt ép cô, cậu vào phòng bếp nhìn tủ lạnh, bên trong có rất nhiều đồ, đầy đủ từ hoa quả, rau dưa đến các loại thịt.
Cậu quay sang nhìn thư ký nhỏ còn đứng ngoài cửa, hơi mất tự nhiên nói: “Tôi muốn ăn đồ ăn nhà làm.”
An Nhiên mới hai mươi hai tuổi, cô cũng không muốn làm mẹ người khác.
Nhưng Tống Giám đốc Hoắc đã cho cô quá nhiều!
Cô lập tức cởi áo khoác, nói: “Tôi làm ngay đây!”
Nhưng vừa cởi áo khoác ra cô đã hối hận, bởi vì cô tưởng hôm nay sẽ đi đánh golf, cho nên bên ngoài chỉ mặc một bộ đồ thể thao có khóa kéo, bên trong chỉ mặc một cái áo nhỏ ren có dây.
Cô vội vàng đóng áo khoác lại, cao giọng nói: “Tôi quên mat!”
Hoắc Doãn Tư vẫn đứng cạnh tủ lạnh trong phòng bếp, cậu liếc cô một cái, sau đó từ từ lấy một chai sữa trong tủ lạnh ra, bình tĩnh nói: “Có cố ý cũng không sao đâu!”
Mấy lời cợt nhã gì vậy chứ?
An Nhiên bổng nhận ra Tổng Giám đốc Hoắc thật sự có ý với mình, lúc này cô nên thẳng thừng từ chối, sau đó rời khỏi cuộc sổng của cậu, bởi vì người đàn ông như Tổng Giám đốc Hoắc không phải là người mà cô có thể dể dàng dây dưa.
Nhưng Tống Giám đốc Hoắc cho cô rất nhiều thứ!
Mà cô lại cực kỳ cần tiền!
Cô chỉ có thế giả câm giả điếc, làm việc bên cạnh cậu, thậm chí còn nấu cơm, giặt quần áo cho cậu.
Cô ngây thơ nghĩ, chỉ cần cậu không nói toạc ra, cô có thể nhận phần tiền lương này,
Và cả hai mươi ngàn tiền thuê nhà mỗi tháng.
Cô thật sự rất cần số tiền này!
Hoắc Doãn Tư nhìn cô một cái, cầm đũa bắt đầu ăn cơm, sau khi lặng yên nuốt xuống một miếng, cậu buông đũa nói: “Để công ty đăng ký cho em một lớp học nấu ăn đi! Tiện thế tham gia lớp học cắm hoa và dọn dẹp đơn giản luôn.”
Lòng tự trọng của An Nhiên bị tổn thương nghiêm trọng, cô nhỏ giọng phản bác, nói không cần.
Hoắc Doãn Tư dựa vào lưng ghế, nói: “Học thêm mấy thứ đó đi, sẽ có ích đấy!”
Cậu đã quen ra lệnh ở công ty, không ai dám phản đối quyết định của cậu chứ đừng nói đến một thư ký nhỏ như cô.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?