Hoắc Tây trợn mắt: “Bọn họ đều biết anh!”
Trương Sùng Quang thấy dáng vẻ của cô thì
mềm lòng: “Được rồi, chỉ đùa với em một chút thôi! Vào trong đi!”
Cậu nói xong thì định lên xe lại.
Có mấy người bước xuống chiếc xe bên cạnh, là luật sư cùng công ty, trong đó có luật sư Trân là giám đốc vụ án ở thành phố H, anh ta vừa thấy bọn Hoắc Tây thì bước đến cười xòa tiếp đón: “Luật sư Hoắc, đây là người yêu Tổng Giám đốc Trương của cô à?”
Không đợi Hoắc Tây giới thiệu, luật sư Trần đã bắt tay Trương Sùng Quang như đã thân quen từ lâu.
“Tổng Giám đốc Trương, xin lỗi vì mấy hôm trước còn kêu luật sư Hoắc đi làm, quấy rầy cuộc sống tân hôn của hai người! Hôm nay tôi làm chủ, dù thế nào cũng phải bồi thường thỏa đáng cho Tổng Giám đốc Trương mới được!”
Trương Sùng Quang thận trọng cười cười: “Không khéo rồi, tôi đang định về nhà!”
Luật sư Trần cứ cố giữ người lại.
Trương Sùng Quang đưa mắt nhìn mặt Hoắc Tây: “Cũng phải xem ý của vợ thế nào đã!”
Đã nói đến mức này rồi, sao Hoắc Tây có thể từ chối được?
Luật sư Trần chậm chạp đè tay lên vai Trương Sùng Quang vỗ nhẹ, rồi đè giọng nói: “Tôi
hiếu mà Tổng Giám đổc Trương! Đàn ông mà, không phải là sợ vợ mà là nể mặt vợ!”
Trương Sùng Quang vẫn thận trọng cười nhạt.
Diễn vai sợ vợ vô cùng hoàn hảo.
Cậu ôm Miên Miên ra, lại đi gửi Tiếu Quang vào một tiệm thú cưng ở phía đối diện, Tiểu Quang còn nắm lồng nhe răng nhếch miệng với cậu!
Lúc vào phòng riêng, Miên Miên rất được các chị gái hoan nghênh.
Thay phiên nhau ôm.
Miên Miên không biết gì cả, mềm nhũn ra, làm mọi người vô cùng yêu thích…
Luật sư Trần vừa vào đã nghĩ đến chuyện xã giao, náo loạn muốn mời rượu Trương Sùng Quang, Trương Sùng Quang chỉ cười khẽ: “Lát nữa còn phải lái xe, không tiện uống.”
“Lát nữa gọi người lái hộ là được!”
“Hôm nay Tổng Giám đốc Trương và luật sư Hoắc phải có người uống!”
Nếu là ngày thường chắc chấn Hoắc Tây sẽ không tránh được, nhưng hôm nay có Trương Sùng Quang ở đây sao có thể để cô uống được,
Ngày thường da mặt Hoắc Tây dày là thế cũng không chịu được nhiều ánh nhìn như vậy, cô tựa đầu vào ghế: “Đừng nghe anh ấy nói bậy, chỉ là cơ thế hơi khó chịu thôi!”
Luật sư Trần chợt nhận ra mình đang làm gì, thuận theo bậc thang mà bước xuống.
Bữa này rất náo nhiệt, Trương Sùng Quang cũng rất thoải mái dễ chịu, làm các đồng nghiệp của Hoắc Tây ai nấy đều vui vẻ, thậm chí còn hẹn nhau lần sau lại tụ họp.
Đến khi tàn tiệc rồi lên xe lại, Hoắc Tây mới không nhịn được mà nói: “Anh đúng là giỏi!”
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?