Hoắc Tây chẳng còn chút sức nào, cô rất muốn cứ ngủ đi như thế, nhưng cô đã đồng ý ngủ với Miên Miên, sáng mai cô gái bé nhỏ không thấy cô sẽ rất thất vọng!
Hồi láu cô cắn răng: “Tôi tự tấm!”
Bên tai truyền đến tiếng cười khẽ của Trương Sùng Quang, cô mắng cậu cầm thú rồi nhịn cơn đau xuống giường đến phòng tắm… cửa phòng tắm đóng lại, ánh mắt của Trương Sùng Quang sầm xuống.
Từ trên tủ đầu giường cậu lấy ra một điếu
thuốc lá, chậm rãi hút.
Vừa nhớ lại chuyện tình mới nãy!
Hoắc Tây đã khác trước, rõ ràng khi còn sống trong căn hộ cô không như thế, cậu nghĩ có lẽ bởi vì cậu đề cập đến Bạch Khởi, nên cô không buông bỏ được!
Ba năm qua cô đã khác!
Cậu nghĩ, cậu hẳn đã quên sự tòn tại của Bạch Khởi.
Hoắc Tây định chăm sóc cho cậu ta, thế thì chăm sóc thôi, dù gì cậu ta cũng đã rời khỏi cuộc sống của hai người.
Trương Sùng Quang không khỏi tự giễu cười một tiếng.
Cậu quá hiếu bản thân, kiểu rộng lượng thế này chỉ vì cậu đang suy tính thôi!
Sau khi suy nghĩ cấn thận, tâm trạng của cậu tốt hơn rất nhiều, đợi đến khi Hoắc Tây bước ra, cậu dập tắt điếu thuốc, tiến lên ôm lấy cô ngửi sau tai: “Em thơm quá!”
Hoắc Tây cười yếu ớt: “Không phải giống với sữa tắm của anh sao?”
Rõ ràng người đàn ông không phải nói cái này.
Cậu chống cô lên trên vách tường, bàn tay
lại trượt vào trong áo tắm của cô, giọng khàn đến khó nghe: “Làm thêm lần nữa nhé!”
Hoắc Tây mệt không cử động nối.
Cô chống trên vai của cậu, im lặng phản kháng, nhưng Trương Sùng Quang lại cứ thế chiếm lấy cô từ từ… Lần này cậu có được chút ít dịu dàng, và quen thuộc với thân thế của cô.
Hoắc Tây nếm trải niềm vui sướng của người phụ nữ.
Khi không kiềm chế được dục vọng, Trương Sùng Quang cúi đầu hôn cô, nhẹ nhàng hôn cô thật sâu.
Dưới ánh đèn, hai thân ảnh đang dây dưa với nhau…
Sáng hôm sau, Hoắc Tây tỉnh lại trên giường lớn, không nói đến Trương Sùng Quang, mà Miên Miên cũng không ở bên cạnh.
Làm sao bây giờ?
Nói với cô thư ký rằng tối hôm qua làm quá
nhiều cho nên sáng nay cô ngủ quên mất sao?
Thư ký gọi điện thoại đến, giọng rất ngọt ngào hỏi: “Luật sư Hoắc, mười phút sau cuộc họp bắt đầu, ngài sắp đến văn phòng luật chưa?”
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?