Cô chỉ nói: “Sau này tôi sẽ trở về sớm hơn một chút!”
Nói xong, cô đấy cậu ra, vào sảnh.
Trương Sùng Quang vẫn ởtrong bóng tối, cậu chậm rãi lấy một điếu thuốc từ trong túi quần ra, đốt lấy…
Hoắc Tây bước vào phòng ăn.
Chỉ thấy một bàn đồ ăn phong phú được bày ra trong phòng ăn, đa số là món cô thích ăn.
Dường như chưa được động đến.
Đây là Trương Sùng Quang đang đợi cô sao?
Trong lòng Hoắc Tây chợt cảm thấy có chút khó chịu, cô chậm rãi ngồi xuống ghế, nhìn những món ăn nguội lạnh trên bàn kia.
Ngoài đồ ăn, còn có một hộp bằng nhung và cây nến bằng bạc.
Rõ ràng đây chính là bữa tối dưới ánh nến, có lẽ là đế ăn mừng tân hôn của bọn họ.
Tân hôn…
Đúng vậy, hôm nay là ngày bọn họ đăng ký kết hôn.
Phía sau vang lên tiếng bước chân, chính là Trương Sùng Quang, cậu treo áo khoác lên lưng ghế, ngồi xuống đối diện Hoắc Tây.
Lúc này cô mới phát hiện trên người cậu vẫn
mặc bộ quần áo kia lúc sáng, hôm nay cậu mang chiếc cài áo rất đẹp mắt, Trương Sùng Quang trong ấn tượng của cô rất ít khi mặc trang trọng như vậy… Môi của Hoắc Tây mấp máy, nói nhỏ: “Nếu như anh muốn ăn cơm với tôi, có thể gọi điện thoại cho tôi!”
“Gọi điện thoại em sẽ về nhà ngay sao?”
Hoắc Tây nhìn xuống, sau đó nhìn thấy Trương Sùng Quang cất chiếc hộp kia vào, dường như không có ý muốn đưa cho cô.
Cô không hỏi, chỉ yên lặng ăn cơm.
Mới ăn được một miếng, Trương Sùng Quang liền mang đồ ăn đi, giọng điệu không được tốt: “Cũng nguội lạnh rồi, bây giờ ăn vào đau bụng thì làm sao?”
Hoắc Tây:…
Trương Sùng Quang đi vào phòng bếp, bưng những món ăn đã hâm nóng qua một lần lên, cậu rót cho mình một ly rượu đỏ, Hoắc Tây nhíu mày: “Anh mới phẫu thuật, không thể uống rượu!”
Trương Sùng Quang đưa cái ly cho cô, ra hiệu mời cô uống: “Hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta!”
Hoắc Tây cầm ly rượu, nhẹ nhàng lắc, cuối cùng vẫn uống gần nửa ly.
Trương Sùng Quang nhìn thẳng vào cô, hồi
Cậu giống như rất không quan tâm mỉm cười: “Nghĩ gì thế! Bà Trương yên tâm, bây giờ anh rất rộng lượng… Anh chỉ sợ bạn chó săn nhỏ kia không chấp nhận được quan hệ của chúng ta, không chấp nhận được người cậu ta thích mỗi đêm đều nằm trên giường của anh, chỉ cần anh muốn liền có thể đụng vào em sờ vào em, thậm chí làm chuyện của người đàn ông với người phụ nữ, cậu ta sẽ điên lên thôi.”
Hoắc Tây đứng lên…
“Ngồi xuống!”
Giọng của Trương Sùng Quang hơi nghiêm khắc: “Anh cho phép em đứng dậy sao? Anh nói rằng tối nay là đêm tân hôn của chúng ta!”
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?