🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1690: Mọi yêu cầu của Miên Miên

Cũng chỉ có lúc nhìn Miên Miên anh mới thực sự dịu dàng.

Mọi yêu cầu của Miên Miên, anh đều đáp ứng.

Miên Miên gần như không cần đi bộ, đều được anh ôm lấy, ngoài ra sáng sớm ngày thứ hai trong biệt thự đã được trải thảm lông cừu, cô nhóc lăn lộn trên đó cũng không vấn đề gì.

Tiểu Quang lăn lộn vui vẻ trên đó.

Miên Miên kéo một chân nhỏ của nó, kéo đi ăn cơm, Tiểu Quang khẽ kêu một tiếng.

Trương Sùng Quang thả chó nhỏ ra, ngồi xổm xuống và giải thích với Miền Miên.

Miên Miên cúi đầu, xoa đầu Tiểu Quang. “Được rồi! Uống thuốc trước nào!”

Trương Sùng Quang quen thuộc lấy lọ thuốc ra, lấy ra ba loại thuốc, tổng cộng sáu viên, cũng khá lớn, đứa nhỏ cũng không muốn uống.

Hoắc Tây lúc nào cũng phải đau đầu dỗ cô bé uống thuốc, Bạch Khởi nói cũng vô dụng.

Nhưng hôm nay Miên Miên lại ngoan ngoãn ngồi trên ghế nhỏ.

Trương Sùng Quang chia thuốc làm đôi, uống một nửa viên thì phải uống hai ngụm nước, khoảng chừng nửa cốc nước là uống hết thuốc.

Người làm bố tặng cho cô bé một quả mơ xem như quà khen thưởng.

Miên Miên vui vẻ ăn xong, Trương Sùng Quang lại đút cô bé ăn bữa sáng, là món trứng lòng đào do anh làm, sữa bò, còn có một cái sandwich nhỏ.

Trương Sùng Quang rất chiều cô bé, ngồi xổm đút cho cô bé. Miên Miên cũng nghe lời.

Hoắc Tây không nhịn được nói: “Con bé cũng biết tự ăn rồi! Trẻ nhỏ nên độc lập chút chứ?”

Đứa nhỏ nhà họ Hoắc, đều như vậy cả.

Vì vậy dù Miên Miên bị bệnh, cô vẫn để Miên Miên làm những chuyện đủ khả năng.

Trương Sùng Quang cũng không buồn nhìn cô.

Anh chỉ thấp giọng nói: “Con gái tôi không cần độc lập! Hoắc Kiều cũng không độc lập, bây giờ chẳng phải trưởng thành rất tốt sao, có người thương yêu cưng chiều, không có gì không tốt cả!”

Hoắc Tây không tìm được lời nào phản bác.

Quan trọng nhất là, cô cũng không muốn cãi nhau với anh, trước khi mang thai cô muốn qua lại hòa bình với anh.

Cô không phản bác, Trương Sùng Quang lại nhìn cô.

Hoắc Tây cười nhạt.

“Nếu không thì sao! Ở lại trong nhà, có dì bảo mẫu đáng tin chăm sóc sao?” Anh lẳng lặng nhìn cô: “Em sợ tôi đem con gái chạy đi sao? Yên tâm, không chỉ có em muốn sinh con, tôi cũng muốn có conl”

Anh nói xong, có lẽ tâm trạng không tốt nên không nói thêm nữa.

Mối quan hệ lạnh nhạt như vậy, khiến Hoắc Tây cũng có phần mệt mỏi.

Cô thấp giọng nói: “Trương Sùng Quang, thật ra chúng ta không cần mệt mỏi như vậy! Ba năm rồi... Có vài chuyện cũng nên bỏ qua, không phải cứ phải ràng buộc nhau.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...