🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1684: Ánh đèn kéo dài bóng lưng anh

Hoắc Tây không dám chọc anh, vào những lúc như vậy của đàn ông.

Trương Sùng Quang lo lắng cho Miên Miên, thật ra cũng không có tâm tình ấy, anh chỉ là... Chỉ là muốn giận dỗi cô, hoặc là thử thăm dò thôi!

Bây giờ đã nói thẳng rồi, cũng không còn gì chắn giữa nữa.

Vốn dĩ muốn làm chết cô, nhưng đứa nhỏ bị bệnh, người làm cha làm mẹ nào kịp nghĩ những chuyện khác chứ?

Chung quy anh vẫn giận cô, nhưng lại ném lại vài câu rồi tiếp tục lên lầu.

Ánh đèn kéo dài bóng lưng anh.

Hoắc Tây nhìn bóng lưng anh chăm chú, nghĩ có nên lên lầu xem Miên Miên không, nhưng nghĩ đến thái độ của Trương Sùng Quang, cô vẫn không đi qua, mà quay về dọn dẹp hành lý.

Cô dọn qua, còn Bạch Khởi...

Lúc Trương Sùng Quang lên lầu, cô gái nhỏ đã tỉnh rồi.

Thân thể nhỏ bé nằm trên giường, dụi mắt, tỉnh lại ở chỗ lạ vốn dĩ sẽ sợ hãi bật khóc, nhang có Tiểu Quang ở bên cạnh nên cô bé không khóc nữa.

Ôm chú chó con, trông ngóng nhìn Trương Sùng Quang ở trước cửa.

Trương Sùng Quang yên lặng nhìn cô bé chăm chú một lúc, đi đến ngồi bên giường.

Vươn tay, xoa đầu cô bé: “Còn đau không?” Không nhắc đến còn đỡ, vừa nhắc đến Miên Miên lại nhớ ra.

€ó lẽ là thiên tính cha con, Miên Miên bổ nhào vào lòng anh nhỏ giọng nói: “Vẫn còn đaul”

Trương Sùng Quang lại xoa cho cô bé.

Cô nhóc nửa tỉnh nửa không dựa vào lòng bố, nhỏ giọng rên rỉ bụng đói... Trương Sùng Quang vươn tay nhìn đồng hồ, khẽ cười, đói cũng nhanh thật.

Anh ôm cô bé xuống lầu.

Nhõng nhẽo làm nũững, cũng không chịu đi bộ, người làm bố cùng chiều quen.

Ở đây vốn dĩ đều là chuẩn bị cho cô bé, đồ dùng cho trẻ đều có đủ, Trương Sùng Quang một tay ôm cô bé một tay cầm chiếc ghế trẻ em màu hồng đi đến phòng bếp.

Lúc anh làm cơm thì để Miên Miên ngồi trên ghế nhỏ.

Đợi một lát nữa Hoắc Tây cũng đến ăn cơm, anh làm khá nhiều, Trung Tây đều có.

Anh vừa sắp xếp vừa nói chuyện với Miên Miên, mấy năm trước của cô gái nhỏ anh cũng không được can dự.

Anh muốn biết những chuyện lúc nhỏ của cô bé.

Cũng may cô bé nhớ lây, chuyện đã từ lâu rồi cô bé vẫn có thể nhớ được, vì thế Trương Sùng Quang rất hài lòng.

Đột nhiên, Miên Miên mềm mại hỏi anh: “Chú à, chú là bố cháu sao?” Một giọt máu đỏ tươi đỏ thâm cả ngón tay.

Trương Sùng Quang ngây người, mãi đến khi Miên Miên hỏi lại một lần nữa anh mới định thần, nghiêng người dịu dàng nói: “Đúng vậy, bố là bố con!”

Nhưng Miên Miên rất thông minh.

Anh dùng nước lạnh rửa sạch máu tươi, rồi lau khô tay, đi đến ôm Miên Miên lên.

Cô bé như một chú chó con nằm trên vai anh. Mềm mại gọi: “Bố!”

Trương Sùng Quang vươn tay ôm cô bé, một tay để sau lưng cô bé, ôm chặt lấy, ngửi mùi sữa thoang thoảng trên người cô bé, anh gần như muốn bật khóc.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...