🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1672: Nói xong

Trương Sùng Quang đưa tay lên khế chạm vào, dáng vẻ không chút để ý: “Bị bố đánh!”

Hoắc Tây cũng đoán được, nhưng lời của anh quá mức mập mờ, nên cô cũng không trả lời lại.

Cô chỉ khẽ gật đầu, giống như những người quen bình thường, sau đó đi lướt qua anh.

Trương Sùng Quang nắm lấy tay cô. Anh nghiêng đầu, giọng nói rất nhỏ: “Anh không tin em sẽ quên! Không tin em sẽ quên những ngày chúng ta ở chung với nhau, quên mất chúng ta đã từng đi dạo ở đây, anh càng không tin Bạch Khởi có thể hoàn toàn thay thế anh.”

Hoắc Tây rủ mắt xuống, dịu dàng nói với anh: “Cuộc sống dù sao cũng phải tiếp tục!”

Anh nhìn cô chằm chằm, nhưng cô vẫn nhẹ nhàng kéo tay anh ra: “Ở đây rất đông người, em không muốn mất mặt!”

Nói xong, cô liền rời đi.

Trương Sùng Quang trống rỗng đứng yên tại chỗ, một lát sau anh mới quay đầu lại, giọng nói cũng lớn hơn ban nấy: “Anh ở chung cư! Em có tới không?”

Bước chân của Hoắc Tây dừng lại, sau đó cô lại đi nhanh hơn lúc nấy.

Trương Sùng Quang nhìn theo bóng dáng của cô, yết hầu m chuyển động.

Anh không còn lòng dạ nào nữa, chỉ tùy tiện mua vài thứ rồi tính tiền, lúc xếp hàng, anh nhìn thấy Bạch Khởi... Hoắc Tây và cậu ta sánh vai đi cùng nhau, Bạch Khởi nghiêng đầu sang nhìn Hoắc Tây, sau đó mỉm cười lấy hai hộp kế hoạch sinh sản trên kệ hàng xuống.

Trương Sùng Quang nhìn chằm chằm.

Một lát sau, anh bắt đầu hít thở nặng nề, nhanh chóng đẩy xe hàng đi qua bên cạnh.

Không muốn mua gì nữa.

Anh chạy trối chết, hoa quả và thức ăn anh đã chọn đặt ở trong xe cứ thế nằm ở trong xe đẩy như những đứa trẻ mồ côi.

Bạch Khởi nhìn về hướng anh rời đi.

Cậu ta từ từ đặt hai hộp đồ vào vị trí ban đầu của chúng, khẽ than: “Hoắc Tây, chị hà tất phải như vậy!”

Hoắc Tây cúi đầu xuống.

Tâm trạng của cô cũng không tốt, cô phải tiếp cận Trương Sùng Quang, nhưng cô lại không muốn cho Trương Sùng Quang hi vọng, cũng không muốn dây dưa với câu, khiến anh cho rằng cô là một người phụ nữ không tốt, như vậy quả thực rất tốt.

Cô cũng không muốn mềm lòng.

Bạch Khởi tính tiền, lúc chờ ở bãi đỗ xe, cậu ta khế lẩm bẩm: “Bây giờ chị cũng có thể hối hận được!”

Hoắc Tây ngồi lên xe, lắc đầu.

Bạch Khởi tựa lưng vào ghế, cậu ta lấy một điếu thuốc trong túi ra, thực ra cậu ta rất hiếm khi hút thuốc.

Nhưng bây giờ, cậu ta không nhịn được muốn hút một điếu.

Bây giờ, cả hai đầu hận đối phương, nhưng bởi vì Miên Miên, cô phải tiếp cận anh, phải ngủ với anh.

Hoắc Tây cảm thấy khó mà chịu đựng được.

Cô đặt đồ xuống, khẽ nói: “Về nhà thôi!”

Bạch Khởi không nói gì thêm nữa!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...