Hoắc Chấn Đông nhìn anh, rồi lại nhìn sang Hoắc Tây và ừ nhẹ một cái. Bầu không khí rất tế nhị.
Mọi người đều biết Hoắc Tây quay lại thì Trương Sùng Quang sẽ không bỏ cuộc, chỉ là không ngờ anh sẽ xuất hiện cùng với Bạch Khởi...
Hoắc Minh dày mặt: [Ông tôn trọng mọi diễn biến của cuộc đào thải, tôn trọng người chiến thắng.]
Nhưng Ôn Noấn lại rất phiền não.
Sùng Quang là bố của Miên Miên, nhưng hình như Bạch Khởi và Hoắc Tây lại đang yêu nhau.
Tay trái tay phải đều là da thịt, làm sao đây?
Lúc này, Trương Sùng Quang lại mở cửa xe sau ra, một con chó đốm chui trong xe ra.
Nó nhanh nhẹn rung lắc thân sau.
Sau đó, cơ thể nhỏ béo tròn mập đó tự động chạy đến bên Hoắc Miên Miên, và ngửi mùi thơm bên chân cô bé.
Miên Miên đột nhiên ôm lấy nó.
Trương Sùng Quang đổ dồn ánh mắt vào con gái, anh âm thầm nhìn một lúc rồi nói nhỏ: "Sau này nhớ nó thì có thể đến chỗ của chú."
Đối với cô nhóc mà nói, dù sao anh cũng là người lạ, Miên Miên rất thích chó, nhưng lại không thân thiện với Trương Sùng Quang, cô bé ôm chú chó đến bên cạnh Bạch Khởi.
Bạch Khởi mỉm cười, xoa lấy mái tóc xoăn màu trà của cô bé.
Trương Sùng Quang nhìn chằm chằm một lúc lâu.
Cuối cùng anh nhìn sang Hoắc Tây, nhưng lại thấy Hoắc Tây cũng đang nhìn Miên Miên với Bạch Khởi... Không, hầu hết là cô nhìn về Bạch Khởi, trong ánh mắt điềm đạm của cô thậm chí còn mang vẻ dịu dàng.
Trái tim anh nặng trĩu, ánh mắt càng u ám hơn.
Hoắc Chấn Đông nhìn vào đôi mắt, ông ngồi xổm xuống nói với Miên Miên: "Ông sẽ mua cho cháu một con."
Nhưng Miên Miên lại muốn Tiểu Quang.
Cô bé ôm lấy Tiểu Quang không buông, sau đó Bạch Khởi dẫn cô bé vào sân chơi, một lớn một nhỏ nhìn có vẻ ấm lòng, Hoắc Chấn Đông đứng dậy hời hợt nói: “Tên nhóc này không tệ lắm.”
Hoắc Tây cười nhạt.
Hoắc Minh đổi chủ đề, bảo mọi người vào trong nhà cũng để cho dễ nói chuyện.
Anh càng lúc càng im lặng, chỉ ngồi trên sofa trong góc hút thuốc, nhưng sau khi Miên Miên đi đến thì anh dập tắt điếu thuốc, Miên Miên tò mò nhìn anh và ngồi rất ngay thẳng.
Trương Sùng Quang có vẻ cười nhạt nhẽo.
Trong lòng anh cực kỳ khó chịu.
Buổi trưa sau bữa cơm, vợ chồng Hoäc Chấn Đông về, Bạch Khởi dỗ dành Miên Miên đi ngủ...
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?